BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 734

mẹ kế của tôi được đâu.” Bình An đứng lên, cười lạnh nhìn Lý Tĩnh Dĩnh,
“Tôi còn có việc, xin lỗi không tiếp được cô.”

Nói xong, ném xuống tờ 100 tệ, xách giỏ trái cây ngạo mạn đi qua trước

mặt Lý Tĩnh Dĩnh.

Lý Tĩnh Dĩnh trừng trừng nhìn cô, tức đến suýt cắn nát răng. Phương

Bình An này đúng là rất khó đối phó, vốn đang trông cậy vào việc khơi dậy
lòng áy náy của con bé để lợi dụng nó tiếp cận Phương Hữu Lợi một lần
nữa, xem ra kế hoạch này đã hỏng bét.

Sau một lúc lâu ngây người giận dữ, Lý Tĩnh Dĩnh mới cầm lên ví da

căm giận rời đi.

Không ai thấy được cái bàn cách vách còn có người đang ngồi, nghe

rành rọt đầy đủ cuộc đối thoại giữa bọn họ.

Bình An về tới ký túc xá, Kỷ Túy Ý vẫn còn nằm ỳ trên giường chưa

chịu nhấc thân ngồi dậy, Tống Tiếu Tiếu đang gõ chữ, Vi Úy Úy thuộc Chi
đoàn trường nên sáng sớm đã vội vã ra ngoài.

“Tiểu Ý, ngủ nướng vừa vừa thôi, trưa trờ trưa trật rồi mà vẫn còn chết dí

ở đó vậy.” Bình An rửa hai quả táo, đưa một quả cho Tống Tiếu Tiếu, vừa
cười vừa gõ lộp cộp trên ván giường của Kỷ Tuý Ý.

“Ê, vừa phải thôi nha, tại cậu về nhà chứ không thì cũng ngủ giống heo

chứ bộ.” Kỷ Túy Ý thò đầu ra nhìn Bình An la ầm lên. Nếu muốn nói ai
ngủ nhiều nhất ký túc xá bọn họ, Bình An đứng thứ hai chắc không ai dám
đứng thứ nhất đâu à.

“Mau dậy đi, sắp tới giờ ăn trưa rồi.” Bình An cười hắc hắc, mở laptop

ra, lên QQ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.