BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 913

Bình An còn đang muốn mở miệng cám ơn anh thì phát hiện xe đã

ngừng lại, nghi hoặc nhìn anh, “Đây là chỗ nào?”

Nghiêm Túc cười, “Đã tới giờ cơm trưa rồi, em không đói bụng à?”

Hình như có đói thật. Bình An xuống xe, đi theo Nghiêm Túc vào thang

máy, bước ra ở lầu ba. Thì ra là đến ăn món Quảng Đông. Quán ăn Quảng
Đông này được trang hoàng rất xa hoa, hành lang được phủ thảm mềm mại
màu vàng, ánh đèn nhu hòa, trên vách tường là bức tranh phong cảnh Lĩnh
Nam. Chỗ này Bình An mới tới ăn lần đầu.

Cô rất thích món Quảng Đông, nhưng sao trước kia lại không phát hiện

nhà hàng Quảng Đông này nhỉ?

“Chỗ này mới khai trương gần đây, hương vị cũng khá ngon.” Cũng

không biết có phải Nghiêm Túc thật sự đọc được suy nghĩ của cô không mà
ngay lúc cô đang nghi hoặc thì đã mở miệng trả lời cô.

“Coi bộ đúng là không tệ.” Bình An cười nói.

Nghiêm Túc tươi cười, vừa muốn mở miệng nói gì với Bình An thì tầm

mắt lại lạc vào bóng người mới từ phòng riêng trước mặt đi ra, vẻ tươi cười
trên mặt từ từ mất đi, thay vào đó là biểu hiện lạnh lùng khốc liệt.

Bình An nhìn theo tầm mắt của anh thì thấy phía trước có ba người đang

chậm rãi bước tới, đều là những gương mặt thường xuyên xuất hiện trên
báo chí gần đây: Ôn Nguyệt Nga, Ôn Quốc Hoa, và Ôn Triệu Tân.

Ôn Nguyệt Nga năm nay 45 tuổi nhưng vì chăm sóc dưỡng da thật chu

đáo nên trông không khác phụ nữ ngoài 30 là mấy, dáng dấp xinh đẹp dịu
dàng, cặp mắt trang điểm rất tinh xảo lại mơ hồ lộ ra vẻ sắc bén chẳng
tương xứng chút nào với nụ cười ôn hòa mà bà đang bày ra trên mặt.

Đây là một phụ nữ rất có tâm kế đây, Bình An đánh giá bà như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.