BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 941

Cha và con gái đang nói chuyện, bên ngoài mơ hồ truyền đến âm thanh

ầm ỹ, trong đó giọng của Phương Hữu Kiệt đặc biệt lớn, nhưng bởi hiệu
quả cách âm phòng bệnh khá tốt nên không thể nghe rõ bên ngoài đang nói
gì.

“Ba, ba nằm xuống nghỉ trước đi, con ra ngoài xem thế nào.” Đã diễn thì

phải diễn cho tròn, Bình An buộc Phương Hữu Lợi một lần nữa nằm xuống
giường bệnh, sau đó xoa mạnh hai mắt của mình, vẻ mặt thương tâm tiến ra
mở cửa.

Cửa phòng bệnh vừa mới mở ra, Bình An liền nghe được tiếng đèn flash

chớp xoành xoạch, mắt cũng bị ánh sáng chớp lóe đến không mở ra nổi.
Nghiêm Túc đang đứng trước cửa vội vàng nói với cô, “Mau vào trong đi,
nhiều phóng viên lắm.”

“Cô Phương, xin hỏi có phải bệnh tình Chủ Tịch Phương nguy kịch

không? Chủ Tịch Phương có phải đã lập di chúc rồi không?”

“Cô Phương, xin phát biểu vài câu, Chủ Tịch Phương bây giờ bệnh tình

thế nào?”

“Nghe nói Chủ Tịch Phương muốn cháu trai làm con thừa tự, chuyện này

có thật không, cô Phương có thể mất quyền thừa kế không?”

“Tình cảm giữa cô Phương và Anh Hai được nhận làm con thừa tự thế

nào?”

“...”

Bình An không ngờ ngoài cửa có nhiều phóng viên đến vậy, cũng không

ngờ mỗi câu hỏi họ đặt ra lại xảo quyệt sắc bén đến vậy, vẻ thương tâm mà
cô giả bộ trước khi đi ra giờ đã được thay thế bằng vẻ băng giá lạnh lẽo,
đưa mắt nhìn về phía hai cha con Phương Hữu Kiệt đang đứng bên kia trả
lời phỏng vấn của phóng viên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.