BÌNH MINH VÀ HOÀNG HÔN - Trang 145

Kỉ Đình hơi ngạc nhiên, lắc đầu nói, “Xin lỗi, chắc cô nhầm rồi, tôi đâu

có gọi rượu”.

Giọng anh không lớn lắm, còn đang lo không biết người phục vụ có

nghe rõ hay không, đã thấy cô nàng phục vụ nở nụ cười tươi rói, đó là một
cô gái chừng hai mươi tuổi, không đến nỗi xinh đẹp lắm nhưng mặt mũi ưa
nhìn, khi cười bên má phải còn có lúm đồng tiền rất sâu, cô cúi người
xuống, sát vào anh, cũng chẳng tỏ vẻ phật ý gì khi anh làm bộ lạnh nhạt hơi
né về phía sau, cô cất giọng vừa đủ để anh nghe thấy, “Thưa quý khách, vị
nào đến đây cũng phải uống một chút rượu, đây là qui định rồi”.

“Đành thế vậy”. Anh cũng không phân bua gì với cô nữa, để mặc cô đặt

rượu xuống, nếu qui định là như vậy, anh không uống, chỉ cần thanh toán là
xong chứ gì. Có điều cô phục vụ đặt rượu xuống bàn xong, thẳng người dậy
nhưng không hề rời đi, chỉ mỉm cười đứng nhìn anh đăm đăm. Anh thấy
hơi kì quặc, bèn nói thẳng thừng, “Phải thanh tóan luôn chứ gì?”. Thấy cô
gái gật đầu lia lại, anh lập tức rút ví ra, “Xin hỏi bao nhiêu ạ?”

Cô phục vụ trẻ măng giơ hai ngón tay, “Hai trăm”.

Kỉ Đình sững lại một hồi, nhưng rốt cuộc vẫn cắm đầu vào rút tiền.

Không ngờ cô nàng vẫn không chịu bỏ cuộc, lại cúi người xuống bồi thêm
một câu, “Phụ nữ hai trăm, nếu là quí ông thì hai trăm rưỡi, các ông trung
niên là ba trăm, hói đầu thêm năm mươi, bụng phệ thêm năm mươi, mắt lác
thêm năm mươi nữa...” Kỉ Đình nghĩ là cô nàng chỉ mò đến để bán rượu
thôi, thế nên bình thản chờ cô nàng bán cho hết lượt, “Nếu mà bảnh trai thì
giảm giá năm mươi, đường hoàng phong độ giảm đi một trăm, ví như anh
đây, hoàn toàn miễn phí”.

Anh không rõ ý đồ của cô ta lắm, vậy nên chỉ mỉm cười, dĩ bất biến ứng

vạn biến vậy, ánh mắt bắt đầu xa xăm lơ đễnh, “Xin lỗi nhé, trước nay tôi
không uống rượu bao giờ, nhưng cảm ơn cô”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.