BÌNH MINH VÀ HOÀNG HÔN - Trang 143

Nghĩ ngợi hồi lâu, anh đành cất tiếng hỏi người bạn đối diện, “Úc Hoa,

cậu có biết trong thành phố G có chỗ nào gọi là Tả Ngạn hay dính dáng gì
đến Tả Ngạn không?

Mạc Úc Hoa đang mải vùi đầu vào sách vở, tiện miệng trả lời, “Tả

Ngạn à, tớ có biết đấy, đó là một nơi giải trí khá nổi tiếng”. Đáp xong, một
hồi không thấy Kỉ Đình có phản ứng gì, cô mới bất giác ngẩng đầu lên liếc
nhìn anh, thấy anh cứ đờ ra, cô mới thêm một câu, “À, cậu đến đây cũng
chưa được bao lâu nhỉ, có lẽ còn chưa biết chỗ này, khung cảnh cũng được
lắm, buổi tối đi với bạn đến đấy cũng ổn”.

“... Tớ cảm ơn”. Kỉ Đình cười với cô rồi lại tiếp tục công việc đang làm

dở.

Chiều hôm ấy trong khoa có một ca phẫu thuật lớn, bác sĩ Ngô Giang

mổ chính, Kỉ Đình phụ mổ, ca phẫu thuật kéo dài đến ba tiếng rưỡi đồng
hồ, sau khi kết thúc công việc thì trời đã về đêm. Kỉ Đình thay quần áo,
chạy thẳng ra cổng bệnh viên gọi taxi.

Tả Ngạn là chốn ắt hẳn ai ai cũng biết, có lẽ chỉ những gã khờ như mình

mới chưa nghe đến bao giờ, Kỉ Đình nghĩ bụng. Anh lên taxi, chỉ nói với
tài xế một câu, “Làm ơn đến Tả Ngạn”. Tài xế không hề chần chừ, rồ xe đi
luôn, dẫn anh qua biết bao nhiêu con phố phồn hoa nhộn nhịp. Anh chỉ nhớ
mang máng là xe chạy vào một khu buôn bán trung tâm nổi tiếng khắp
thành phố, rẽ ngoặt năm lần rồi đỗ xịch trước một chốn tương đối tĩnh lặng.

“Đến rồi”, tài xế nói.

Đây mà là Tả Ngạn? Kỉ Đình bước xuống xe rồi bỗng có chút nghi ngại,

cái trung tâm giải trí này không sầm uất như anh tưởng tượng, chí ít thì
nhìn bên ngoài nó khó yên ả. Chỉ có một tòa cao ốc bảy tầng trông khá cũ
kĩ, chẳng đẹp đẽ hào nhoáng gì, có điều cứ nhìn những chiếc xe cứ nườm
nượp ra vào bãi đỗ xe ở bên hông nhà, cũng thấy chút tăm tích của một nơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.