Blaze rời khỏi chiếc xe Ford, đi vòng lại cửa sau và kéo chiếc thang
ra. Hắn bắt đầu hành động. Khi hắn di chuyển, tất cả mọi do dự, sợ sệt lúc
trước đều tan biến hết.
Hắn ném chiếc thang qua hàng rào. Chiếc thang rơi xuống nền sân
phủ đầy tuyết không phát ra một tiếng động nào đáng chú ý. Sau đó hắn bò
lên hàng rào và lao cắm đầu xuống nền tuyết từ độ cao 3 feet. Hắn hơi
choáng nhưng hồ hởi. Tính cẩu thả của hắn để lại một dấu vết hằn đậm trên
nền tuyết.
Móc một tay khoác lấy chiếc thang, hắn bắt đầu rảo bước dọc con
phố chính. Hắn muốn tập trung vào một mục tiêu phía trước. Hắn chẳng để
ý tới hai hàng dấu viết mà hoa văn đặc trưng trên đế giầy quân đội của hắn
để lại trên tuyết. George có thể biết tới điều này, nhưng George đâu có ở
bên hắn lúc này mà nhắc nhở.
Hắn dừng lại trên đường và nhìn trước ngó sau. Chẳng có ai đi tới
đây cả. Chỉ có một hàng rào phủ đầy tuyết ngăn cách hắn với một ngôi nhà
tối om. Hắn chạy dọc con đường, cúi khom người như để giấu mình đi và
giơ chiếc thang nhỏ lên khỏi hàng rào. Dõi theo mỗi bước chân của hắn là
những tia sáng le lói yếu ớt của ánh đèn đường hay những vì sao đêm
xuyên qua những cành cây khô trụi lá trên đầu. Với ánh mắt dò xét bất cứ
vật gì gần xung quanh, hắn nghe thấy tim mình như bắn ra khỏi lồng ngực.