của Cao Đại Bàn, chỉ có thể nhìn thấy thấp thoáng dưới những sợi tóc là
khung lông mày kiên nghị của đối phương, đôi mắt hẹp dài hơi xếch, lông
mi thật dài, chiếc mũi mảnh dẻ cao thẳng, cùng đôi môi rất đỏ……
Tuy rằng người đàn ông này rất đẹp, nhưng mà, hơi đáng sợ……
Cánh tay bị đối phương bắt lấy lạnh thấu xương, rõ ràng là hai sinh
vật hình người ở cùng nhau, nhưng Cao Đại Bàn lại cảm thấy mình giống
như con ếch bị rắn độc ngó trừng trừng, cảm thấy cực kỳ khủng bố như thân
thể mình là một món ăn…… Mới định lặng lẽ lui về phía sau một chút, đã
lập tức bị đối phương ngậm chặt đè lại!
Người đàn ông hơi hơi giương mắt, đe dọa liếc mắt nhìn Đại Bàn
đang định lộn xộn.
Trong khoảnh khắc nhìn thẳng vào mắt đối phương, Cao Đại Bàn
nhảy dựng…… Màu đỏ! Con ngươi màu đỏ như máu! như vậy chẳng khác
gì dã thú! Thật đáng sợ! Người này tuyệt đối không phải con người!
Hử? Đợi chút.
Tóc bạc mắt đỏ, miêu tả đặc biệt này dường như mình đã từng gặp ở
đâu rồi.
Làn da tái nhợt, diện mạo tuấn mỹ âm u lạnh lùng, hơn nữa còn thích
máu tươi…… Ặc, chẳng lẽ là…… Không thể nào? Hiện tại là ban ngày
mà…… Lúc này sống lưng Cao Đại Bàn thật sự lạnh toát, khóe mắt bắt đầu
nhịn không được liếc về phía hàm răng đối phương……
Mà người đàn ông đã thuận thế đè lên người cô, liếm môi tìm kiếm
miệng vết thương mới, nhanh chóng nhắm vào da cằm bị cọ xướt của Cao
Đại Bàn…… Trong không gian nhỏ bé bị áo choàng bao phủ, người đàn
ông cúi đầu chậm rãi tỉ mỉ liếm như động tác vuốt ve, làm cho cô gái cô gái
loài người trần truồng vô cùng bối rối. Mà thân thể cường tráng của đối
phương, thể trọng quá nặng, sự giam cầm ngang ngược, cùng với sợi tóc cọ
vào cổ cô ngứa ngáy, đều khiến cô cực kỳ khó chịu…… Các móc khóa
bằng kim loại và huân chương trên quân trang của anh ta cấn đau cô, băng
tuyết sau lưng lạnh đến lưng cô cơ hồ muốn đông cứng! Rõ ràng được ôm
vào trong ngực lại không cảm nhận được chút ấm áp nào, rốt cuộc Cao Đại