BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 111

- Tôi cũng không phải lòng Thập a ca đâu.

Thập tam a ca ngớ người, dừng ngay lại, nhìn lom lom vào vẻ mặt

nghiêm túc của Nhược Hi, rồi không nhịn được, tiếp tục cười sằng sặc,
Nhược Hi đứng bên chúm chím nhìn gã. Cười chán, Thập tam than: “Hòa!”

Hai người đi lên triền dốc, Nhược Hi chọn một chỗ tương đối bằng

phẳng ngồi xuống, vòng hai tay ôm đầu gối, nhìn ra bãi cưỡi ngựa đằng xa.
Thập tam a ca thả mình xuống bên cạnh, dõi theo ánh mắt cô xuống những
cái bóng lờ mờ. Con ngựa ô vẩn vơ dừng lại quanh đấy, dùng móng cày cày
đất.

Cả hai im lặng hồi lâu, Nhược Hi không kìm được tò mò, bèn hỏi:

- Thế tối hôm ấy, anh đau lòng vì chuyện gì vậy?

Thập tam a ca nín thinh, ngưng thần trông ra xa. Nhược Hi đợi một chốc

rồi nhẹ nhàng bảo:

- Khó nói thì thôi.

Trầm ngâm thêm một lát, Thập tam mới đáp:

- Thực ra cũng chẳng có gì. Hôm ấy là ngày giỗ của ngạch nương ta.

Nhược Hi “A” một tiếng, ngoảnh mặt nhìn sang, nhất thời không biết nên

nói thế nào, lại tư lự quay đi. Thập tam a ca gượng cười bảo:

- Và cũng ngày ấy nhiều năm về trước, là ngày thành thân của ngạch

nương ta với Hoàng a ma.

Nhược Hi nghe vậy, lòng bất giác cũng cảm thương với gã. Đời một

người đàn bà, qua đi như thế đó. Bây giờ ngoài con trai bà, chỉ e không còn
ai nhớ được bà xuất giá lúc nào giữa những ngày đẹp đẽ như hoa, và lìa
trần lúc nào giữa những năm thanh xuân rạng rỡ. Mà cái người vốn dĩ nên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.