BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 113

Thấy gã hiểu được ý mình, Nhược Hi rất mừng, bởi nói gì thì nói, tình

bạn bình đẳng giữa hai giới cũng là chuyện khá mới mẻ ở thời phong kiến
này, sợ rằng không được số đông chấp nhận. Họ bất giác nhìn nhau cười.

Đằng xa, người ta đang rục rịch rời đi, Nhược Hi đứng dậy:

- Nên về thôi!

Thập tam cũng đứng lên theo, đột nhiên hỏi:

- Đi làm vài chén được không?

Nhược Hi ngạc nhiên nhìn sang, Thập tam đáp trả bằng một điệu cười

ấm áp. Thấy lòng bỗng êm đềm theo, Nhược Hi liền khẳng khái nói:

- Có gì mà không được?

Thập tam liếc con ngựa:

- Cưỡi chung nhá?

Nhược Hi bật cười:

- Cũng chẳng phải lần đầu mà.

Thập tam a ca cười lớn, nhảy lên ngựa trước, rồi kéo Nhược Hi lên theo,

để cô ngồi sau lưng mình. “Ya” một tiếng, hai người lao vút đi.

oOo

Tối mịt, Thập tam a ca mới đưa Nhược Hi về Bối lặc phủ. Gã cho ngựa

chạy chậm, Nhược Hi còn khoác áo choàng mà gã mượn cho, nhưng vẫn
cảm thấy lành lạnh. Đợi gã đỡ mình xuống ngựa xong, cô chào:

- Anh về nhé!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.