BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 137

Nhược Hi nhìn vào đôi mắt đen thăm thẳm của Bát a ca, cảm nhận được

trong đó đong đầy sự dịu dàng mới mẻ, cũng đầy nỗi bi thương sâu xa, đầy
đến nỗi tưởng chừng sắp tràn cả ra. Cô bỗng thấy lòng xao xuyến pha lẫn
thương cảm, bèn chậm rãi gật đầu. Thấy cô nhận lời, Bát a ca mỉm cười
buông tay. Một lúc lâu sau, chàng bảo:

- Đừng sợ! Ta sẽ nghĩ cách, thể nào cũng có cách để Hoàng a ma ban em

cho ta.

Nhược Hi “Á” một tiếng, sửng sốt nhìn chàng. Bát a ca lại cười. Nhược

Hi lắc đầu quầy quậy:

- Không!

Bát A nhìn cô, vẻ cười dần dần tan biến, mặt sắt cả lại, chàng dữ dội hỏi:

- Chẳng lẽ em muốn làm người đàn bà của Hoàng a ma?

Nhược Hi phát hoảng, vội vã lắc đầu, cô không muốn, không muốn gì cả,

cô chỉ muốn sống một đời yên ổn, tìm một người thật sự yêu thương quý
trọng và bảo vệ cô, chứ không phải sống để người ta thưởng ngoạn những
lúc thư nhàn.

Thấy Nhược Hi cứ lắc đầu đau khổ, Bát a ca vụt đưa tay ôm đầu cô:

- Đừng lắc nữa!

Hai mắt đầy lệ rưng rưng chực tuôn, Nhược Hi chua xót, cứ đăm đăm

nhìn Bát a ca. Chàng cũng ngắm cô một lát, bỗng nhắm mắt, hít một hơi
sâu, rồi lại mở mắt, thở dài:

- Theo ý em vậy! – Ngừng một lát, chàng thêm – Ta vẫn sẽ nghĩ cách.

Chàng buông Nhược Hi, gọi Lý Phúc đưa cô về chỗ Nhược Lan. Khi

Nhược Hi ra đến cửa, chàng nói vọng theo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.