BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 162

- Đưa Hoằng Thời sang chỗ nương nương đi!

Thái giám lĩnh mệnh, vội ngồi nhón gót để Hoằng Thời trèo lên lưng.

Trước khi đi, thằng bé liếc Nhược Hi như định nói điều gì, nhưng ngó phụ
thân thấy sắc mặt lạnh lùng quá, cuối cùng nó không hó hé câu nào, ngoan
ngoãn theo thái giám rời đi.

Nhược Hi những tưởng Dận Chân sẽ đi luôn với ông con, không ngờ

chàng vẫn đứng nguyên tại chỗ. Cho rằng có xin rút lui cũng chưa chắc
được như nguyện, Nhược Hi bèn quyết định nán lại nghe xem Tứ a ca định
nói gì. Nàng đứng lặng, cúi đầu nhìn bóng đổ của cây liễu đang bị kéo dài
ra dưới nắng chiều.

Tứ a ca trầm ngâm một lát, rồi lãnh đạm bảo:

- Bận sau, nếu còn muốn biết thêm thông tin riêng tư nào về ta thì cứ hỏi

thẳng.

Nhược Hi thót tim, thầm oán Thập tam. Cớ sao nhờ gã tìm hiểu vài việc

về Tứ a ca, gã chẳng giải đáp được mấy câu nên hồn, ngược lại còn để lộ ra
với chàng thế này! Sớm biết thì đã không nhờ. Bây giờ làm thế nào cho
phải đây?

Thấy Nhược Hi không trả lời cũng không giải thích, Tứ a ca đưa tay nhấc

vạt áo, buông mình xuống tảng đá Nhược Hi ngồi lúc nãy, him mắt ngắm
bụi hoa trước mặt, giọng đều đều:

- Trà ta thích uống nhất là Thái bình hầu khôi. Đồ ăn vặt ta thích nhất là

bánh nướng đậu khấu. Màu ta yêu thích nhất là da trời xanh ngắt sau mưa.
Kiểu dáng đồ sứ mà ta thích dùng nhất là men trắng in hình hoa bướm. Ta
thích chó, ghét mèo, thích ăn cay, không ưa uống quá nhiều rượu… –
Chàng lưỡng lự, ngẫm nghĩ rồi tiếp – Những điều này chắc Thập tam đệ đã
thuật lại với cô cả. Nhưng câu hỏi cô đặt ra nhiều quá, bây giờ ta chỉ nhớ
được chừng ấy thôi. Còn muốn biết gì thì hỏi luôn đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.