BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 175

- Nô tỳ trông dáng vẻ hiên ngang dẻo dai trên lưng ngựa của Vạn tuế gia,

lòng vô cùng ngưỡng mộ, vì vậy muốn học cưỡi ngựa. Chẳng dám mơ đạt
được một phần vạn của người, chỉ mong cưỡi được là mãn nguyện lắm rồi,
thế mới không uổng bản sắc của nữ nhi Mãn tộc.

Nói xong, Nhược Hi thầm chê trách bản thân trước nhất, các a ca ngồi

hai bên đều cười vang, ngay cả Tứ a ca ngày thường mặt lạnh như tiền giờ
cũng nhếch mép. Khang Hy cười nói:

- Ngọt ngào đủ điều như vậy, trẫm không bằng lòng cũng không được.

Chuẩn y!

Nhược Hi dập đầu tạ ơn, rồi dẫn Ngọc Đàn và thái giám bưng khay lui

ra. Trên đường về, hai người luôn mồm cảm ơn Nhược Hi.

- Tiền bạc đáng kể gì, thể diện mới quan trọng. Đây là phần thưởng Vạn

tuế gia đích thân ban mà – Thái giám cười nói – Lát nữa bọn dưới kia biết
được, thể nào cũng vui đến nổ trời. Tôi vào cung từ nhỏ, hôm nay mới là
lần đầu được Vạn tuế gia thưởng công.

Nói xong hắn cứ cảm ơn lia lịa. Nhược Hi nghĩ thầm, không chia sẻ với

các ngươi chút lợi ích, làm sao các ngươi tận tâm giúp việc ta? Nàng đã
thấm thía chân lý này từ hồi còn ganh đua đấu đá ở công ty, về đây càng bắt
buộc phải tiếp tục phát huy. Tuy không thể đảm bảo ai cũng là bạn mình,
nhưng chí ít cũng giảm bớt được thù địch.

oOo

Nhược Hi đang ngồi hóng gió ngoài lán thì thấy Vương Hỉ và Ngọc Đàn

hớn hở chạy lại, bèn hỏi:

- Được thưởng gì mà vui thế này?

Hai người tủm tỉm cúi chào:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.