BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 177

Mông Cổ ngồi chếch bên dưới. Vương gia lập tức nâng bát đứng dậy cúi
chào Khang Hy theo kiểu Mông Cổ, rồi ngửa cổ uống cạn cả bát.

Bấy giờ thiếu nữ xinh đẹp nọ đã tiến đến bên bàn Tứ a ca, cất tiếng hát

khúc ca rung động, lại còn uốn hông nhảy một điệu vũ đơn giản trước mặt
chàng. Nhược Hi cảm thấy buồn cười quá sức, đợi xem con người lúc nào
cũng lạnh lùng ấy sẽ chống cưỡng ra sao trước nhiệt tình cháy bỏng này.
Nàng vừa chăm chú theo dõi, vừa nhỏ giọng nhờ Ngọc Đàn:

- Chị đi hỏi hộ xem cô nương kia là ai?

Thật chẳng ngờ, thái độ của Tứ a ca y hệt núi tuyết trắng toát ngàn năm

không tan trên cao nguyên Thanh Tạng. Vẻ mặt như thường, chàng lãnh
đạm nghe một đoạn rồi đứng lên đón bát rượu, người ta chưa hát xong
chàng đã uống cạn sạch, chẳng mảy may xúc cảm. Nhược Hi lắc đầu thầm
nhủ, tôi phục ông rồi!

Khi đưa trả cái bát cho thiếu nữ, Tứ a ca nhận ra Nhược Hi đang nhìn

mình, bèn mỉm cười lắc lắc đầu, mắt thoáng qua một tia giễu cợt, liếc nàng
rồi ngồi xuống.

Thiếu nữ Mông Cổ lại chuyển sang bàn Thập tam, vẫn cất tiếng hát, tay

ngay ngắn nâng rượu, mặt vừa tươi tắn vừa kiêu hãnh. Ngọc Đàn mau mắn
chạy trở lại, ghé tai Nhược Hi bảo:

- Tô Hoàn Qua Nhĩ Giai Mẫn Mẫn, con gái của vương gia Mông Cổ, một

mỹ nữ nổi tiếng trên thảo nguyên.

Thảo nào, Nhược Hi nghĩ bụng, được chúc rượu các a ca. Đúng lúc ấy,

nàng trông thấy Thập tam đã đứng lên, tươi cười đón rượu cạn một hơi.
Uống xong, gã không trả bát cho Mẫn Mẫn như các a ca khác, mà vẫy tay
gọi tên hầu gần đấy rót đầy rượu vào bát cho mình. Gã trân trọng nâng bát,
tủm tỉm cao giọng hát bài chúc rượu Mẫn Mẫn cách cách. Hành động bất
ngờ này đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, ai nấy đều dừng chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.