BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 297

Nghĩ ở lại lán thì cũng chỉ khổ sở tìm cách giết thời gian, mà Mẫn Mẫn

rõ ràng đang muốn dốc bầu tâm sự, chi bằng ra ngoài với cô, nàng bèn gật
đầu đồng ý.

Hai người chậm rãi bước. Mẫn Mẫn quay sang nhìn Nhược Hi:

- Ban nãy hỏi thăm mới biết, thì ra chị là người rất được Hoàng thượng

trọng dụng.

Nhược Hi bật cười:

- Trọng dụng gì đâu? Chẳng qua dốc lòng phụng sự chủ nhân mà thôi.

Đã mấy lần, Mẫn Mẫn đăm đăm nhìn Nhược Hi, cứ định nói lại ngoảnh

mặt đi. Nhược Hi lặng lẽ bước, đợi cô lên tiếng. Ra khỏi khu trại, người
trên đường thưa vắng hẳn, Mẫn Mẫn tiếp tục trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng
mới hỏi:

- Vì sao lần này Thập tam a ca không đến?

Quả nhiên là vì Thập tam! Nhược Hi đáp:

- Đến hay không không do quyết định của Thập tam a ca, mà phải xem ý

tứ Hoàng thượng thế nào.

Mẫn Mẫn im lặng bước tiếp một lúc, lại hỏi:

- Phúc tấn của Thập tam a ca có đẹp không?

Nhược Hi thầm thở dài, chỉ bằng một bài hát, Thập tam đã khiến bông

hoa diễm lệ nhất thảo nguyên này phải sinh mối tương tư. Nàng ngắm Mẫn
Mẫn:

- Tôi thấy không đẹp bằng cách cách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.