BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 401

Mọi người cùng rơi vào im lặng. Thực ra Nhược Hi cũng đã đoán trước

được rồi. Mẫn Mẫn tuy tốt, nhưng chưa chắc là người Thập tam a ca cần.
Đoán thì đoán, song cứ nhớ đến khuôn mặt rạng rỡ dưới trời sao thảo
nguyên, nghĩ từ nay về sau cô phải chấp nhận một thực tế là cả quận chúa
cao sang cũng không thể đạt được mọi điều mong muốn, lại tưởng tượng ra
nét tươi tắn có thể mai một phôi pha, Nhược Hi vẫn buồn rầu vô hạn. Cầm
lòng không đậu, nàng cố vớt vát:

- Mẫn Mẫn cách cách là người rất tốt…

Thập tam a ca ngắt lời:

- Cô vốn hiểu biết, cớ sao viện dẫn những lời hồ đồ như vậy? Dẫu là tiên

trên trời mà không hợp ý ta, thì cũng có gì để nói chứ?

Nhược Hi khẽ thở dài, lẩm bẩm:

- Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình.

Thập tam a ca đứng bật dậy, sải bước đi:

- Về thôi.

Tứ a ca theo sau, Nhược Hi vội vàng cúi tiễn. Ra tới bên ngoài, Tứ a ca

ngoảnh lại khép cửa cho nàng, dặn thêm:

- Bệnh tuy không nặng, nhưng tự mình cũng nên cẩn thận, vào gân vào

cốt là dễ di căn lắm đó.

Nhược Hi định ngẩng lên đáp tạ, thì cửa đã đóng kín rồi.

oOo

Chân Nhược Hi chưa lành, ngày cuối cùng của năm Khang Hy thứ bốn

mươi tám đã tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.