BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 445

Kể cũng kỳ, nàng không hề sợ hãi, thậm chí còn mang máng cảm thấy

một cơn thống khoái đầy kích thích, hệt như ngồi xe gió đầu mây, nguy
hiểm vô vàn mà thoải mái khôn tả. Có thể là do cuộc sống trong Tử Cấm
thành quá đỗi ngột ngạt, mà cũng có thể là do yên lòng vì biết đằng nào
cũng không gay go đến tính mạng. Thay vì sợ hãi, nàng lại có cảm giác râm
ran hưởng thụ bất chấp trạng thái thất điên bát đảo đầu váng mắt hoa.

Khi thị vệ bao vây, dùng thòng lọng ràng ngựa lại, rồi được Thập tứ a ca

đỡ xuống, Nhược Hi đã nổ đom đóm mắt, trông cái gì cũng thành ba bốn
hình rồi. Thấy ba gương mặt lo lắng của Thập tứ chen chúc nhau, lại thấy
ba cái mồm ngậm vào há ra nhưng không rõ lời, nàng buồn cười quá đỗi,
không nhịn được ngả luôn vào tay gã cười rũ rượi.

Thập tam và Mẫn Mẫn hối hả chạy đến. Nhược Hi lại trông thấy ba cái

mặt của Thập tam, bốn cái mặt của Mẫn Mẫn, miệng cũng mở ra chập vào.
Nàng tựa vào Thập tứ a ca, cười ngất:

- Vui ghê! Không ngờ hết kích thích lại đến hiệu ứng hài kịch thế này –

Trỏ Mẫn Mẫn, nàng thét – Tôi thắng rồi, cô đừng có tìm cách chối quanh
đấy!

Thập tứ a ca ẵm nàng lên ngựa, không dám phóng nhanh, chỉ thả nước

kiệu từ từ. Nhược Hi nằm ngang trong lòng gã, cứ ngật đầu giơ tay xem
xem có còn nhoè hình nữa không.

Dần dần, tiếng được tiếng mất đã hết, giọng Thập tứ bắt đầu rõ rệt bên tai

nàng:

- Nhược Hi, Nhược Hi, cô vẫn ổn chứ?

Ba bàn tay cũng từ từ chập lại làm một, không còn nhoè hình nữa. Nhược

Hi thở dài, thế là chuyện vui đã qua, bèn bảo Thập tứ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.