BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 512

- Ba năm nữa là đến tuổi xuất cung, em định để tuỳ Hoàng a ma chỉ hôn

à?

Nhược Hi đáp bừa:

- Chuyện ngày mai để ngày mai lo, muôn sự không do mình, tính toán

nhiều làm gì?

Nói đoạn cúi mình cáo từ. Bát a ca nhếch mép, gật đầu xua tay cho nàng

đi. Nhược Hi ra roi quất ngựa chạy thẳng.

Chạy được một quãng ngắn, gặp ngay Thập tứ a ca đang gò cương dừng

trên triền dốc, phóng mắt nhìn ra xa. Nghĩ lúc này gặp nhau, với tính cách
ấy, thể nào gã cũng lại mắng mỏ mình một trận, Nhược Hi bèn giả vờ
không trông thấy, thúc ngựa phóng thẳng về trại.

Trả ngựa vào tàu xong, Nhược Hi chậm chạp đi về lán, lòng chua xót

khôn tả, cứ gằm đầu mà bước, chợt nghe tiếng hỏi:

- Nhược Hi, nghĩ gì thế?

Nhược Hi ngẩng đầu lên. Thấy Hợp Truật vương tử và Thái tử gia đang

tủm tỉm đứng gần đấy, nàng bèn cúi mình thỉnh an.

Không hiểu là vì Mẫn Mẫn hay vì miếng ngọc bội mà Hợp Truật vương

tử biệt đãi Nhược Hi hơn hẳn mọi người, bình thường y đều gọi thẳng tên
nàng như gọi Mẫn Mẫn, lại liên tục nhắc nàng đừng khách sáo câu nệ với y.
Nhược Hi mặc kệ, y thích bảo gì thì bảo, nàng nên làm sao thì nàng làm.

Hợp Truật cười nói:

- Ta nhìn cô lâu lắm rồi, thế mà cô chẳng phát hiện ra gì cả.

Nhược Hi đưa đà:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.