BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 551

Trong lòng có chút sợ hãi rồi lại có phần vui mừng ,cứ chăm chú nhìn

Thập Tứ. Hắn kiên định gật đầu, ta mang theo âm thanh nức nở nói: "Đa
tạ!" .Hắn giật mình nói : "Giọng nói làm sao lại thành ra như vậy? Giống
như là tiếng vịt vậy!".

Ta nhếch khóe miệng, muốn cười nhưng trong lòng quá mức cay đắng,

cũng chỉ có thể lẳng lặng nhìn Thập Tứ. Thập Tứ thở dài chỉ tiếc rèn sắt
không thành: "Trước kia nói ngươi sớm vì bản thân mà quyết định, ngươi
không nghe. Nay đến tình trạng này mới biết hối hận . Gả cho Bát ca so với
gả cho thái tử gia không phải là tốt hơn trăm ngàn lần sao?"

Nhìn mắt ta rưng rưng. Thập Tứ vội nói: "Dưỡng bệnh cho thật tốt, đừng

quan tâm thêm chuyện gì nữa. Ta trở về đây, những ngày tới sợ rằng cũng
không thể đến thăm ngươi, ngươi phải tự chăm sóc bản thân cho tốt đó."

Hắn vừa đi, Ngọc Đàn liền bưng một chén đường đi vào. Ta hỏi nàng:

"Muội không cần trực sao?". Nàng trả lời: "Lý Am Đạt biết tỷ tỷ bị bệnh,
cố ý để ta tới săn sóc tỷ tỷ!". Nói xong, liền đút cho ta uống nước đường.

Ta nói: "Không muốn uống!". Ngọc Đàn liền cười nói: "Tỷ tỷ uống một

ít đi! Nước này giúp thông nhuận cổ họng!". Ta lắc đầu, ý bảo nàng đem đi.
Nàng lại khuyên vài câu, thấy ta hoàn toàn không có phản ứng, đành phải
để qua một bên.

Rốt cuộc sự tình có thể xoay chuyển là làm sao đây? Hơn nữa Thập Tứ

chỉ nói có thể xoay chuyển, nói cho cùng là cũng không nhất định sẽ như
vậy! Có điều ít nhất hiện tại cũng có con đường tạm thời có thể đi! Nếu như
kéo dài mấy ngày, hẳn là cũng có thể, cho dù Khang Hi tứ hôn cho ta, cũng
không có khả năng ngay lúc ta bệnh mà hạ chỉ để ta mang bệnh tiếp chỉ.
Nghĩ như vậy trong lòng liền cảm thấy yên ổn một ít!

Đang thầm cân nhắc, Ngọc Đàn bưng thuốc đi vào. Đặt trên bàn, rồi đỡ

ta đứng lên. Ta kéo tay nàng, ý bảo nàng ngồi xuống bên cạnh, rồi nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.