BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 577

cân nhắc lợi hại, nhìn trước ngó sau, ngươi hãy một lần nhìn lại cho minh
bạch tâm tư ngươi muốn gì có được không ?"

Ta "hả" một tiếng, mông muội nhìn hắn, hắn nhìn ta trong một thoáng,

mạnh tay day trên trán ta búng một cái "bạo lật" 1, ta "á" lên một tiếng,
bụm lấy trán, không có can đảm phẫn nộ với hắn,chỉ hờn tủi mà hét lên:
"Đau quá!!!!!!!!!!!!!!! Sao lại đánh ta á?".

Hắn "phì" cười, khoát khoát tay nói : "Mau mau quay về phòng, ôm giữ

lấy cái bếp lò ấm của ngươi rồi ở đó mà ngây ngốc bao nhiêu cũng được!".
Nói xong,cất bước đi, đi được vài bước, ngoái đầu lại thấy ta vẫn còn ngốc
nghếch sững sờ đứng một chỗ lại quát lên : "Còn chưa chịu đi?"

Ta vội vàng hướng về phía hắn cúi người, xoay người chạy một mạch về

phòng của mình.

Trở về phòng, ngồi bên cạnh lò bếp ấm áp, ôm lấy một tấm nệm lại bắt

đầu ngây ngốc. Tự hỏi, ta không rõ tâm tư mình sao? Tâm tư của ta là gì?
Hắn lẽ nào có thể thấu rõ tâm tư của ta? Kỳ thực ta cần phải tự mình nhìn
lại cho thật rõ tâm tư của ta ư? Điều ta cần làm lúc này chính là làm sao để
bảo toàn cái mạng nhỏ của mình giữa cung đình phong ba liên tiếp nổi lên
mà thôi.

Khi mắt rũ xuống, liếc thấy chiếc vòng nằm trên cổ tay, trong lòng len lỏi

nỗi xót xa day dứt, hơn hai tháng rồi chưa gặp qua hắn, hắn đã bớt đau
thương chút nào chưa? Cứ ngây ngốc một hồi lâu, đột nhiên ném nệm
xuống cái phịch, bắt đầu công cuộc tháo chiếc vòng tay, lòng người vốn là
khó hiểu, ta không hiểu rõ một số điều, thế nhưng một khi là chuyện ta đã
quyết, ta nhất định phải làm. Mà cái việc này càng cho phép phải "thanh
thanh sở sở, minh minh bạch bạch" (rành mạch, rõ ràng).

Bóp tay đến sưng tấy cả lên, nhưng vẫn cứ trơ như cũ không tài nào tháo

ra được, chợt nhớ Ngọc Đàn từng nói qua, dùng dầu mỡ bôi lên cổ tay thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.