BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 615

Trong tình cảnh đó trên thảo nguyên có mấy người đàn ông dám nói thật
lòng? Hoặc là nhẫn tâm nói thật ra chứ? Lời nói ra thì dễ, tự dối lòng mới
khó. Hơn nữa dù hắn có lòng nghi ngờ, chỉ sợ cũng là do cử chỉ của ta lúc
này lúc khác. Huống chi khi ta hỏi ra câu đó, sâu tận đáy lòng không có
chút nào hình bóng của Tứ A ca sao?

Nếu như là ta của hiện tại, góc cạnh đã được gọt dũa qua, tâm tình cũng

trầm tĩnh hơn, với nhiều việc cứ tuỳ ý một chút, thỏa hiệp nhiều hơn một
chút, bao dung hơn vài phần, bớt cố chấp đi một ít, có lẽ kết cục của ta và
hắn sẽ khác. Nhưng đã không thể quay lại được rồi! Mọi thứ cũng như
chiếc vòng ngọc kia, mặc kệ nó đã từng lấp lánh ra sao, rực rỡ tươi sáng
nhường nào, hôm nay cũng trở thành tro bụi, suy nghĩ nhiều thì giúp được
chứ? Mọi thứ đã không thể quay trở lại được nữa, hắn và ta đều chỉ có thể
tiếp tục con đường phía trước của mình thôi.

Nghĩ tới Tứ A ca, tự nhiên muốn nở nụ cười. Ở trong Tử Cấm thành này,

ta không phải chỉ có một mình nữa, hắn sẵn lòng lắng nghe sợ hãi, lo lắng
cùng phiền não của ta, nhắc nhở ta khi ta chưa thấy rõ cục diện hỗn loạn,
hắn bằng lòng thẳng thắn chống đở. Ta không biết sau này sẽ như thế nào,
nhưng ít ra hiện tại là có một khởi đầu tốt. Nghĩ tới những lần hắn trêu cợt,
lại không nhịn được oán hận, ta ở trước mặt hắn tựa như bao giờ cũng vô
kế khả thi, chỉ có thể bị lép vế.

Khang Hi cùng mấy vị a ca đang ở trong Thủy các ngắm sen, nói chuyện

phiếm. Ta bưng đĩa lá sen màu ngọc lục ra, bên trên có bát lưu ly nhỏ bày
bánh pút đinh táo đỏ với bột ngó sen đã ướp lạnh. Khang Hi cười hỏi Lý
Đức Toàn: "Đã bao lâu rồi Nhược Hi không tốn tâm tư làm mấy thứ này
?".Lý Đức Toàn suy nghĩ một chút, rồi nói: "Đã hơn nửa năm ạ.". Nói xong
bản thân nếm trước một muỗng nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.