BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 678

tiếng từng tiếng "tỷ tỷ" níu kéo lấy ý thức của ta không rơi vào hoàn toàn
cõi tối tăm.

Khi ta mở mắt, Ngọc Đàn mỉm cười trong dòng nước mắt, từng giọt

nước mắt quất vào mặt ta. Ta đã hết sốt cao, nhưng Ngọc Đàn cả người lại
gầy đi một ít,giọng hoàn toàn câm,muốn cùng ta nói chuyện chỉ có thể diễn
tả điệu bộ hoặc viết vẽ. Nghĩ đến nàng vậy mà lại bên cạnh ta túc trực ngày
đêm mà hát ru, càng không ngừng kêu "tỷ tỷ". Ta bỗng nhiên rất căm ghét
chính mình, ta bệnh ở trong cung, chỉ sợ tỷ tỷ so với ta tuyệt cũng không dễ
chịu gì. Ta còn có Ngọc Đàn, còn có tỷ tỷ, ta vì sao lại có thể như thế này?

Bệnh dần dần có chiều hướng tốt lên, nhưng người lại lười biếng động

đậy, trong một ngày, cả ban ngày đều nằm trên giường. Ngắm nghía lọ
thuốc hít trong tay, khóe miệng tựa như cười tựa như khóc, ngơ ngơ ngẩn
ngẩn. Ngọc Đàn đẩy cửa bước vào, ngồi bên giường nói: "Hoàng thượng
giam cầm Thái tử gia rồi." Ta "Ừ" một tiếng, không trả lời lại. Nàng nói
tiếp: "Hoàng thượng triệu tập chư vị a ka, hạ chỉ nói "Hoàng thái tử Dận
Nhưng sau khi phục lập, chưa trừ bỏ được bệnh cuồng, làm mất đi lòng
người,không phải là người có khả năng phó thác lại hoằng nghiệp tổ tông,
vì thế cho trông coi giam giữ." "

Ta khẽ thở dài, Ngọc Đàn hỏi: "Tỷ tỷ vì sao lại thở dài? Muội còn tưởng

rằng tỷ tỷ nghe xong sẽ vui mừng lắm chứ." Ta nói: "Khi hình bộ thẩm tra
ra "vụ án tiệc rượu kết đảng" và "vơ vét ngân lượng làm đê phía bắc Hoàng
Hà", việc này kết quả cũng đã định trước, chẳng qua chỉ là sớm hay muộn
thôi. Huống chi một ngày nào đó kết cuộc của ta nói không chừng còn
không bằng hắn, có gì mà ta phải vui mừng chứ?". Ngọc Đàn kinh ngạc
nói: "Tỷ tỷ lại nói bậy rồi." Ta mỉm cười, không lên tiếng. Tại đây trong cái
cung này, có chuyện gì là không thể đâu chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.