BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 779

Hắn mắng chán chê một lúc mới chịu yên, đi tới bên cạnh ta định nói gì đó,
ta không để ý đến hắn, hắn đứng im lặng hồi lâu rồi xoay người rời đi.

Ngày hôm sau, mấy tiểu nha đầu buồn bã vừa xát quần áo vừa nói:" Cứ

nghĩ Thập Tứ gia hồi kinh, là có thể nhìn thấy được! Hiện tại mới biết còn
phải xem chúng ta có phúckhícó thể tình cờ gặp được hay không". Nha đầu
đang nói có chút đoan chính, một cô nương ở bên trêu đùa:" Thập Tứ gia
nếu thấy ngươi, không biết chừng sẽ coi trọng ngươi đó!". Nàng buồn bực
té nước lên đùa giỡn.

Đang cười nói, Trương Thiên Anh đi vào trong viện, chúng ta hướng về

phía hắn thỉnh an, hắn không để ý đến mà chỉ nghiêng người cung kính
đứng đó. Mọi người khó hiểu nhìn nhau, trong lòng ta chợt hoảng hốt, nhất
thời lại có một chút căng thẳng

Một thanh âm nghe có vẻ xa lạ thản nhiên nói: "Cho các nàng lui trước

đi!". Nói xong Thập Tứ a ca mặc một bộ thường phục, chậm rãi bước vào
sân, chân mày khóe mắt dù đượm chút phong trần tang thương nhưng cũng
không tổn hao gì tới vẻ anh tuấn của hắn, trái lại còn tăng thêm vài phần
mê hoặc, môi hắn mím chặt, ánh mắt lơ đãng mơ hồ đang tìm tòi nghiên
cứu cùng nghi hoặc đánh giá ta.

Trương Thiên Anh thấp giọng nói với mọi người: "Còn không thỉnh an

Thập Tứ gia xin lui sao?"

Đám cô nương trong viện ngây người ngơ ngác,hoàn toàn không có phản

ứng, ta cúi đầu cười một tiếng, nói: "Thập Tứ gia cát tường!". Mọi người
lúc này mới bừng tỉnh, tiếng thỉnh an không ngớt vang lên. Thập Tứ không
để ý đến, chỉ một mực chằm chằm nhìn ta. Ta hơi thấy bất an, nhìn kỹ sắc
mặt hắn, hỉ nộ không dễ dàng nhìn ra, đột nhiên giật mình nhận ra, hắn
không còn là Thập Tứ a ca năm đó nữa rồi !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.