BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 80

- Nghe rõ chưa?

Nhược Hi thấy cằm phát đau, càng lúc càng đau, cuối cùng cô ném ra

ánh mắt hằn học, hét lên:

- Nghe rõ rồi!

Bát a ca chằm chằm nhìn cô, từ từ thu tay về, rồi phẩy tay áo bỏ đi. Thập

tứ a ca trầm giọng hỏi:

- Cô điên rồi sao? Kẻ khác mà cô nói ở đây là thiên tử Đại Thanh đó! –

Nói đoạn gã tất tả quay mình đuổi theo Bát a ca.

Cứ thế, Nhược Hi đứng ngẩn dưới màn lá rụng tơi bời, bất động như một

hình vẽ trong gió. Khi Xảo Tuệ ra tìm, thấy bộ dạng ấy thì thở dài, dịu dàng
đỡ lấy cánh tay cô, dỗ dành:

- Gió mạnh thế này, chúng ta về thôi!

Nhược Hi vô thức chậm chạp theo về.

Trông thấy em vào tới cửa, Nhược Lan vội chạy ra đón, vừa cầm tay em

đã kinh hãi la lên: “Sao lạnh thế này!” Nàng đỡ Nhược Hi ngồi xuống, bảo
Xảo Tuệ mau mang trà nóng lại, rồi ủ hai tay Nhược Hi vào tay mình. Hơi
ấm từ lòng bàn tay nàng truyền sang tay Nhược Hi, từng chút, từng chút
một, rồi lại từ lòng bàn tay truyền vào tim cô. Nhược Hi ngắm khuôn mặt
hốc hác của chị, lòng vừa xót xa, vừa ấm áp, lại vừa tủi thân, không nhịn
được ôm chầm lấy chị khóc òa lên. Nhược Lan choàng tay quanh em, vừa
vỗ vỗ lưng, vừa lẩm bẩm:

- Khóc được là tốt, khóc được là tốt!

Khóc chán khóc chê, cảm thấy cổ họng khản cả đi, Nhược Hi mới nén

nước mắt, nhưng vẫn không chịu đứng lên, cứ khư khư ôm Nhược Lan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.