BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 811

không yên cho cơ thể chàng mà! Hôm nay thái y vừa mới dặn, không được
âu sầu lo lắng nữa."

Chân mày hắn giãn ra, khép lại sổ sách, đỡ ta đứng dậy, Cao Vô Dung

đang canh giữ bên ngoài vội vàng vén mành lên. Bên trong Tây Noãn Các
các cung nữ thái giám đang làm việc nghe thấy tiếng đều vội vã chuẩn bị
đồ dùng rửa mặt.

Hắn nghiêng đầu nói: "Nàng không cần phải hầu hạ ta, tự ta rửa mặt

được rồi!" Ta gật đầu định chạy đi, hắn kéo lại thấp giọng nói: "Thu dọn
xong hết thì nhẹ nhàng quay lại đây." Khuôn mặt ta bỗng chốc nóng bừng
bừng, nhìn long sàng [giường vua ngủ] phía sau hắn, chợt sinh ra chua xót
khổ sở, rút tay, chạy nhanh ra ngoài.

Ta vừa mới chuẩn bị đóng cửa tắt đèn, Dận Chân bên trong một lớp y

phục, khoác áo bào bên ngoài đẩy cửa bước vào. Bỗng chốc toàn thân ta
cứng ngắc, đứng ngơ ngác. Hắn đi đến gần, vuốt nhẹ gương mặt ta, nói:
"Đừng hồi hộp! Ta chỉ muốn được nằm cùng với nàng." Ta đứng yên không
động, hắn lôi ta đến bên giương nói: "Chúng ta đã phí hoài biết bao nhiêu
thời gian rồi? Từ lúc ta đồng ý lấy nàng đến nay đã mười năm, ta bây giờ
chỉ nghĩ cần phải tận dụng hết thời gian có thể để được bên nhau, ta sợ…"
Vành mắt ta cay xót, vội nén nước mắt, gật đầu. Hắn tiện tay cất áo bào,
đứng dậy thổi tắt đèn.

Hai người mặt đối mặt mà nằm, hắn cười nói: "Nàng sợ cái gì chứ? Ta

hiện tại lòng có dư mà sức không đủ! Mệt chết được, còn kham nổi được
cái gì. Yên tâm đi!" Ta không nén được cười rộ lên. Hắn cười day lên trán
của ta búng một cái, nói: "Hiện tại nghe thì vui như thế, sau này chỉ sợ vì
thế mà lại oán ta." Ta cáu lên nhéo hắn một cái: "Giỏi cho chàng nè!" Hắn
cười nhẹ không nói.

Hai người im lặng một hồi, ta cầu khẩn: "Chàng đừng để Ngọc Đàn xuất

cung có được không? Cho ta giữ lại bầu bạn." Hắn "uhm" một tiếng, nháy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.