BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 882

kéo dài đến hơn một tháng, tận đến khi quay về Tuân Hoá, Thập Tứ vẫn
cần người đỡ. Thập Tứ bi thương không biết trút vào đâu, dường như chỉ
có thể dùng bệnh tật để phát tiết.

Dận Chân thượng triều hạ triều vẻ mặt vẫn lãnh đạm như thường, tựa

như đau thương của hắn đã qua lâu rồi. Nhưng đêm khuya một mình yên
lặng, trong lúc hắn phê duyệt tấu chương, sẽ chợt ngơ ngẩn đờ người ra, sắc
mặt trầm lắng, nắm chặt lấy bút trong tay, gân xanh nổi lên . Chờ ở lúc
không người biết, hắn mới thoáng cho phép lộ ra đau thương .

Sâu trong đáy lòng có chút trách móc hắn, vào lúc ấy cũng dần dao động.

Đặt quyển sách xuống bàn, đi tới bên người rồi nhẹ nắm lấy tay hắn, lấy
bút lông ra, Hai người yên lặng nhìn nhau một hồi, vùng lông mày nhíu
chặt kia ẩn giấu bao nhiêu đau xót trong lòng chứ? Duỗi tay nhẹ nhàng xoa
lên lông mày của hắn.

Hắn không nói gì, ôm ta vào trong lòng, hai người im lặng ôm nhau.

Trong bóng đêm đen đặc dài đằng đẵng, dưới ánh nến chập chờn, bóng hai
người ôm nhau chiếu lên màn lụa mỏng nơi cửa sổ.

"Các cách cách khác cũng không tặng quà Hoàng Lịch ca ca, sao lại bắt

con tặng?" Thừa Hoan vân vê quần áo trên người ,hỏi:. Ta nói:" Sau này
con sẽ hiểu" Thừa Hoan dán vào người ta cười hì hì nói:" Cô cô à, người
hiện tại nói luôn cho con biết đi!" Ta nhìn Thừa Hoan, thở dài, ôm nàng
vào trong lòng, Thừa Hoan lẳng lặng ôm cổ ta, sau một lúc lâu nói bên tai
ta:" Con thích cô cô ôm con".

Ta cười vỗ lưng nó nói:" Phần lớn những lời đường mật của ngươi hình

như là đều do ta dạy đúng không? Dùng với ta không có hiệu quả đâu."
Vốn tưởng sau khi nói xong, với tính tình của Thừa Hoan nhất định sẽ lắc
đầu ỉ ôi, nhưng nó chỉ lẳng lặng ghé đầu vào vai ta lặng im, ta khó hiểu đẩy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.