BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 94

sức khó chịu, chỉ muốn đứng ngay dậy đi về, nhưng biết nếu rời đi lúc này,
những lời đàm tiếu sẽ càng thêm phức tạp, tốt xấu gì cũng phải chờ đến lúc
tân nương vào cửa đã.

Nhược Hi thầm thở dài, bụng bảo dạ, đã đến thì phải chấp nhận vậy, rồi

thử nhếch mép, phát hiện mình vẫn còn khả năng rặn cười, cô bèn trưng
ngay ra khuôn mặt rạng rỡ, ngẩng đầu lên chậm rãi nhìn quanh. Lần lượt
bắt gặp những ánh mắt hiếu kỳ đủ hình đủ kiểu, Nhược Hi chỉ thấy hài
hước, bởi cô thì thản nhiên như không, trong khi bọn họ vừa chạm phải ánh
mắt cô đã vội vàng nhìn lảng đi chỗ khác. Thầm cười nhạt, Nhược Hi càng
cố ý phô diễn vẻ mặt tươi tắn thật quyến rũ yêu kiều. Đột ngột cô bắt gặp
ánh nhìn của Tứ a ca. Trước đôi mắt lạnh lẽo giá băng, đen thăm thẳm như
hố rỗng, Nhược Hi bỗng thấy khó mà tươi tỉnh được nữa, cảm giác nỗi
buồn và sự băn khoăn trong lòng đều bị lột trần ra, bản thân thì không biết
trốn vào đâu trước cái nhìn sắc nhọn của chàng. Cô hít một hơi, ép mình
vui cười trở lại, thậm chí còn bạo gan nháy mắt với Tứ a ca, và mỉm cười
đón lấy một tia nhìn thắc mắc.

Thình lình một tên hầu nhỏ hấp tấp chạy vào, thông báo:

- Tân nương sắp tới cửa! Chuẩn bị đón kiệu!

Bấy giờ mọi người mới nhận ra rằng chưa thấy mặt tân lang đâu. Nhược

Hi đảo mắt một vòng quanh sảnh, phát hiện thiếu cả Bát Bối lặc gia. Cô
nhìn Nhược Lan, hai chị em đều lộ vẻ căng thẳng. Nhược Hi rảo bước tới
bên Thập tứ a ca, nhỏ giọng hỏi:

- Chuyện gì thế?

Thập tứ cũng bối rối ra mặt:

- Hôm qua lúc gặp nhau, ta thấy Thập ca vẫn bình thường cả mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.