BỘ BỘ KINH TÂM - Trang 96

Một lúc sau, tiếng đàn sáo vang lừng, ai nấy ùa ra cửa. Nhược Hi lùi lại

sau đám đông, loáng thoáng thấy Thập a ca cầm dải lụa đỏ, dắt tân nương
đầu phủ khăn cưới tiến vào. Tiếp đó, trong tiếng khách khứa nô nức, hai
người được đưa sang động phòng.

Theo dõi đến đây, Nhược Hi thở dài đánh thượt, nhớ chốc nữa Thập a ca

còn ra cụng ly rượu mừng với mọi người, cô không thể hình dung nổi gã sẽ
mời rượu cô thế nào, bèn quay sang Nhược Lan, trỏ tay ra hiệu về phía cửa,
Nhược Lan khẽ gật đầu. Nhược Hi liếc bốn xung quanh, thấy không ai lưu
tâm đến mình, bèn lặng lẽ tuồn khỏi sảnh.

Bắc Kinh tháng Chạp, trời lạnh căm căm. Nhưng Nhược Hi cảm thấy

mình cần khí lạnh này, phải lạnh thế mới xoa dịu được cơn bí bức trong
lòng. Cô ấp hai tay, rụt cổ, khom lưng lại, co ro đi vào chỗ khuất gió. Đang
đi chợt nghe có tiếng gọi: “Xấu rét thế mà ra đây hứng gió à?”, Nhược Hi
ngẩng nhìn, thì ra là Thập tam a ca. Gã đương ngồi nghiêng trên lan can,
hài hước ngó cô. Nhược Hi ngạc nhiên, buột miệng hỏi:

- Sao anh không ở trong nhà?

Thập tam giễu:

- Thế còn cô, tại sao lại ở đây?

Nhược Hi không nói năng gì, trầm ngâm đôi hồi rồi sực nhớ chưa thỉnh

an gã, vội tiến tới nhún gối:

- Thập tam a ca cát tường!

Thập tam cười khẩy:

- Người mong nghe cát tường ở trong nhà cơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.