BỌ CẠP RỪNG SÂU - Trang 212

Chương 8: Ngươi không còn cơ hội nữa

1

Thông thường, ai đó rất không có vẻ là hung thủ lại chính là hung thủ!

Tôi ngẫm nghĩ mãi câu nói này, và cố suy nghĩ xem ai có thể là kẻ gán tội
cho Đoàn Lôi.

Hiện nay chỉ còn Liễu Tinh Tinh, Trương Ngưng, Tư Khải Điển và Chu Vũ.

Trước hết nói về Liễu Tinh Tinh, từ đầu đến giờ hình như chị ta không có
bất cứ mối liên hệ gì đến sự việc này, nhưng cũng không thể loại trừ khả
năng chị ta đã rất dày công tạo dựng vỏ bọc cho mình.

Tôi khẽ hé mắt quan sát Liễu Tinh Tinh từ đầu đến chân. Chưa bao giờ thấy
quần áo chị ta có túi. Nếu mẩu giấy kia là do chị ta viết, thì bút được giấu ở
đâu? Trong áo nịt ngực? Không thể! Vì chị ta từng cởi áo trước mặt tôi, tôi
thấy rõ đó là một áo nịt rất mỏng, nếu giấu cái bút ở đó thì tôi đã nhìn thấy
ngay rồi.

Tôi nhanh chóng chuyển hướng suy nghĩ: quan sát chị ta thì có tác dụng gì?
Rừng cây rậm rịt, rộng lớn như vậy có thể tìm ra vô số chỗ để giấu bút và
giấy, ai lại ngu dại đến nỗi cứ giữ chúng ở trong người?

Tôi nhắm mắt lại, đầu óc vẫn không ngừng nghĩ ngợi tìm kiếm. Xem ra,
chuyện này không hề đơn giản như bề ngoài của nó. Mẩu giấy đó không thể
là ngẫu nhiên, nó rất giống như một kẻ nào đó đã có tính toán trước, bố trí
cho nó bị rơi ra khỏi túi quần Đoàn Lôi vào một thời điểm nào đó.

Liệu kẻ đó có phải là Trương Ngưng? Có thể giả thiết là như thế này: cô ta
đã sớm biết kẻ đeo mặt nạ là Đoàn Chính Dương, cũng đã biết Đoàn Lôi là
con trai Đoàn Chính Dương, Trương Ngưng tin rằng mình bị bắt vào đây là
vì bị Đoàn Chính Dương trả thù, cho nên cô ta nghĩ ra cách “xử lý” con trai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.