BỌ CẠP RỪNG SÂU - Trang 222

ra cô mới là đồng bọn của hắn! Hừ! Đồ đàn bà trơ trẽn, đồ đê tiện! Cô và
hắn cùng một giuộc làm càn...”

Tư Khải Điển mắng nhiếc càng lúc càng khó nghe, Trương Ngưng không
nhịn nổi nữa, gạt Chu Vũ ra, rồi hét lên và xông vào Tư Khải Điển; cả hai
đánh nhau loạn cả lên.

Chu Vũ thấy thế cũng mặc kệ, ra ngồi một xó và thản nhiên quan sát.

Cả hai đều vận hết sức khống chế nhau, tôi lúng túng không biết nên làm gì
và cũng không biết nên tin ai.

Nghĩ cho kỹ, thấy rằng Trương Ngưng nói không phải là không có lý. Có lẽ
Tư Khải Điển cố ý tự trói mình lại, tiếc rằng La Thiên đã cởi trói cho anh ta
ngay, nếu không, có thể quan sát cách trói mà đoán xem có phải anh ta tự
trói không. Tuy nhiên cũng nên thấy rằng Trương Ngưng cũng rất đáng
ngờ, vì ở đây chỉ mình cô ta có quan hệ rất không bình thường với Đoàn
Chính Dương; rất có thể sự việc hôm nay là quỷ kế của bọn họ. Cô ta vừa
nói “không ai ngu đến nỗi vào đây nằm để bị người khác nghi ngờ”, rất có
thể cô ta đã lợi dụng điểm này để ra đòn với Tư Khải Điển.

Nhưng nếu cả hai đều thật sự không biết gì thì sao? Tôi liếc nhìn Chu Vũ,
đầu tôi bỗng xuất hiện một dấu hỏi lớn: anh ta chưa từng chủ động gác đêm,
nhưng bỗng tỏ ra thân thiện với La Thiên, muốn canh gác thay để La Thiên
vào mà nghỉ ngơi. Liệu có phải anh ta không? Anh ta cố ý dụ tôi và La
Thiên đi ra xa để cho Đoàn Chính Dương có cơ hội ra tay với Liễu Tinh
Tinh: thực ra anh ta thừa biết mình bị tôi bám theo, rồi La Thiên cũng sẽ đi
theo nốt.

Nghĩ như vậy rồi, tôi càng cảm thấy Chu Vũ rất đáng nghi, cộng với dòng
chữ ở mẩu giấy hôm nọ “Cố Phong chết, để rồi bọn họ sẽ tự tàn sát lẫn
nhau”... thì chẳng phải lúc này Tư Khải Điển và Trương Ngưng đang tàn sát
lẫn nhau hay sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.