BỌ CẠP RỪNG SÂU - Trang 273

“Thì ra là thế.” Tôi trầm ngâm gật đầu, rồi lại cau mày hỏi: “Tại sao Cố
Phong lại trả thù Tô Tuyết? Chắc anh ta không biết Vương Hải Thành là
người dán thư tình của anh ta lên bảng bích báo?”

“Đúng! Cả anh ta lẫn Tô Tuyết đều không biết Vương Hải Thành mới là thủ
phạm gây nên tội.”

“Nhưng tại sao anh lại biết được?” Tôi thắc mắc.

“Cô tưởng ai cũng gặp may như cô hay sao, chỉ cần ngồi đây để nghe người
khác kể cho mà biết sự thật?”

“Vâng...” Tôi ngượng nghịu, chỉnh lại tư thế ngồi. “Cố Phong không giết
Tô Tuyết nhưng anh ta đã gián tiếp đẩy Tô Tuyết đến chỗ chết; hành vi của
anh ta không thể bị kết án tử hình hay tù chung thân. Lẽ nào Tô Tuyết
không sợ sẽ chọc giận anh ta, rồi anh ta nổi khùng và sẽ trả thù cả người
nhà ư? À... tôi hiểu rồi, cái xác đang bị phân hủy kia...”

“Khi ấy Tô Tuyết đang bị Cố Phong dồn ép sắp hóa điên, mà cô ta phải
nghĩ ra cách tự sát để bảo vệ Đoàn Chính Dương đã là rất khó khăn rồi. Còn
về cái xác kia... là của một người hay “nhiệt tình” với những chuyện xung
quanh, người ấy phát hiện ra bí mật của Cố Phong nên bị sát hại; nhưng Tô
Tuyết lại không biết Cố Phong đã phạm tội hình sự, nếu biết, cô ta đã báo
cảnh sát và sẽ không cần tự sát làm gì.”

“Nhưng những chuyện này thì liên quan gì đến việc Cố Phong gàn dở suốt
ngày đêm mặc bộ âu phục?” Tôi vẫn không sao hiểu nổi.

“Đương nhiên là có liên quan.” Bồ Bằng mỉm cười rồi nói tiếp.

Cố Phong bế tắc cả về tình cảm lẫn công tác, trông anh ta lúc nào cũng
luộm thuộm, nhếch nhác, túng quẫn, ngay cô phục vụ ở hiệu ăn nhanh cũng
coi thường anh ta. Có lần Cố Phong nhờ bạn tìm giúp một công việc sạch sẽ
nhẹ nhõm, anh ta bèn ăn mặc chỉnh tề sáng sủa để đến phỏng vấn, tuy anh
ta cũng chẳng làm được bao lâu nhưng vì đóng bộ nghiêm chỉnh nên cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.