BỒ CÂU CHUNG MÁI VÒM - Trang 120

Trinh không đáp, chị mở bóp lấy thuốc lá ra châm. Vi đứng dậy mở cửa

sổ, không khí lạnh ùa vào làm cô rùng mình. Vi nhớ hồi mới qua Thụy Sĩ,
chị Trinh kể những ngày đầu đi học bị tụi bạn Tây rũ đi hộp đêm, mời hút
thuốc và dắt ra bãi biển khỏa thân. Chị nói mình bị hai nền văn hóa Âu - Á
giằng xé. Vi thấy khó thở:

- Chị biết hút thuốc?

- Bộ lạ lắm hả? - Trinh cười lớn - Nhưng nè, đừng mét ba mẹ chị nghe!

Có mình anh Quí và con Ni biết thôi.

Hai chị em tìm đường đến Quảng trường Saint Marco. Phố xá Venise là

những con hẻm hẹp chạy ngoằn ngoèo, những chiếc cầu bé bé xinh xinh
bắc qua những ngôi nhà xây bằng gạch đỏ nổi nhẹ nhàng trên làn nước bạc
và những con kênh nho nhỏ có ghe gondole neo bồng bềnh. Khắp nơi trong
thành phố nước kỳ lạ này là những cửa hiệu bán đồ pha lê, nữ trang, mặt nạ
Carnaval, áo quần thời trang, giày da chính hiệu... Đi vài bước Trinh lại lôi
Vi vào tiệm xem hàng. Vi không mấy háo hức với những món nữ trang tinh
xảo lóng lánh hay những đôi giày bằng da mềm mại. Chỉ cần nhìn giá là cô
mất hết hứng thú. Trinh thì khác, dù sống ở Châu Âu lâu năm, quen nhìn
những món hàng loại này nhưng chị vẫn mê.

- Bên Thụy Sĩ mắc hơn! Chắc chị sẽ mua vài món. Và chị cũng sẽ mua

tặng em một chút gì đó!

Vi cười có vẻ thất vọng nhưng hình như Trinh không nhận ra. Hai chị

em dừng chân bên một cây cầu cho Vi chụp hình. Chiều đã tà, mặt trời đỏ
trườn dần xuống biển, nước xoa nhè nhẹ vào những bức tường xanh rêu.

- Venise đẹp quá ha chị - Vi thốt - Còn Rome nghe nói cũng đẹp?

- Rome đẹp, dành cho ai yêu nghệ thuật - Trinh mơ màng - Chị thích

Venise hơn, trữ tình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.