BỒ CÂU CHUNG MÁI VÒM - Trang 121

Trinh châm thuốc, ánh lửa lập lòe trong ráng chiều thoi thóp. Chiếc mũi

dọc dừa và khuôn mặt thanh tú nổi bật trước phông màu đêm đang phủ phía
sau. Vi ước mình biết vẽ.

- Đây là cầu Than Thở - Trinh ngửa mặt phà một vòng khói - Giống như

hồ Than Thở ở Đà Lạt.

- À, em có coi trong sách hướng dẫn - Vi không để ý đến vẻ mặt tư lự

của Trinh - tiếng Tây là "Pont de Soupire" đó phải không chị?

- Cách nay mười hai năm chị đi Venise với anh Quí, khung cảnh tình tứ

làm chị tưởng mình yêu ảnh - Trinh rít thuốc, mắt chị lim dim - Con bé Ni
chui ra trói đời chị luôn!

Vi định hỏi về bé Ni thì Trinh đột ngột bước đi dằn dỗi để rồi lúc Vi

đang rượt theo thì chị lại bất ngờ dừng lại.

- Gia đình anh Quí người Huế - Trinh đều giọng - Sống ở Tây mà chị

chịu cảnh bên chồng xét nét. Vậy mà lúc cưới ai cũng tưởng họ quí con dâu
lắm. Vụ con Ni là accident, chưa kịp trở tay hai gia đình nhào vô bắt cưới
kẻo lỡ mối này phải chịu cảnh dâu Đầm rể Tây. Lúc chị mang bụng bầu đi
ngoài đường, mấy bà Thụy Sĩ nhìn trách móc "Còn nhỏ sao không lo học
bày đặt có bầu chi vậy?". Họ tưởng chị mới mười mấy tuổi vì người Châu
Á mình trẻ.

Trinh đột nhiên cười rú lên, âm thanh vang trong hẻm vắng làm Vi rợn

người.

- Đến Place Saint Marco rồi đó, giờ này bồ câu ngủ hết, sáng mai mình

quay lại chụp hình - Trinh kéo Vi vào một quán nhỏ thơm nồng mùi cà phê
Ý - Ngồi đây nghe chị trút tiếp!

Nhưng Trinh chưa kể vội, chị lại châm thuốc. Uống một ngụm đắng, chị

thở ra làn khói xám lờ đờ. Những ngón tay thon dài của chị kẹp điếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.