BỒ CÂU CHUNG MÁI VÒM - Trang 140

- Mới ở chỗ Ibrahim về phải không? - Mắt Tino đượm buồn - Chắc anh

bạn ăn không ngon bằng chúng ta tối qua đâu, nguội lạnh thế kia.

- Sao? - Tiên ngớ người, không hiểu vì sao Tino biết mình đem thức ăn

cho Ibrahim.

- Thứ Sáu tuần sau ba tôi sẽ từ Ý sang thăm - Tino lái qua chuyện khác -

Ông vừa gọi điện. Tôi muốn mời Tiên cùng đi ăn tối với chúng tôi.

- Có cả July và Coralia nữa chứ?

- Ơ... - Tino lúng túng - Tôi nghĩ... tôi nghĩ chắc ba tôi không thích đông

người lắm.

Tiên đồng ý, cô thấy đôi mắt màu hạt dẻ của Tino ánh lên vẻ vui mừng.

Cuối tuần đó, Tino mặc complet tươm tất làm Tiên bối rối chẳng biết diện
đồ gì. Anh bảo "Mặc áo dài Việt Nam như hồi bạn tổ chức Tết đó!". Cô
ngại làm mọi người chú ý nhưng rồi cũng chiều lòng Tino. Lúc hai người
sánh vai xuống cầu thang, bọn sinh viên trong hành lang xôn xao "Chà!
Đẹp đôi quá!". July nhìn với theo, vẻ ganh tị cố kìm nén "Chúc vui vẻ
nhé!". Tiên thẳm cảm ơn Chúa vì đã để nhỏ Coralia nhiều chuyện sang Đức
thăm chị gái. Thế nhưng khi Tiên bước lên chiếc limousine dài ngoằn, sang
trọng của ba Tino, cô chợt thấy Ibrahim đeo túi vải chuẩn bị đi làm. Anh
đứng lại chào mọi người, lịch sự bắt tay ba Tino, vui vẻ chúc Tino và Tiên
một buổi tối tốt lành rồi quay lưng đi ra trạm xe bus. Ngồi trong chiếc xe
tiện nghi êm ái dần lướt ra khỏi sân ký túc xá, Tiên còn kịp thấy dáng cô
đơn chờ bus của Ibrahim trong ráng chiều. Tháng tư, mặt trời đi ngủ muộn.
Nếu không Tiên đã chẳng nhận ra vẻ mặt buồn hiếm gặp trên khuôn mặt
người bạn có làn da đen bóng và đôi môi hay cười.

Ba Tino mến cô ngay lần gặp đầu tiên. Ông bảo đã nghe con trai út kể

nhiều về một bạn gái đến từ Việt Nam. "Cô biết không, con tôi yêu cô mà
không dám ngỏ!". Ông tỏ tình giùm cậu con trai cả thẹn. Tino cúi mặt,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.