BỒ CÂU CHUNG MÁI VÒM - Trang 141

chiếc nĩa run lên trong tay. Sau buổi tiệc, lúc chiếc limousine của ba anh
đưa hai người về ký túc xá; Tino đề nghị Tiên đi dạo với mình. Anh không
lặp lại lời tỏ tình mà đột ngột nắm tay Tiên hỏi:

- Em yêu Ibrahim phải không?

Tiên không đáp. Sự thật cô không biết phải trả lời thế nào. Chưa bao giờ

cô đặt cho mình câu hỏi này.

- Anh biết em quan tâm đến anh ta - Tino hất mái tóc đang bối rối bay -

Hôm em làm tiệc tối thứ Bảy, em đã để dành hộp thức ăn màu xanh cho
Ibrahim trong tủ lạnh. Khuya đó anh tìm nước uống, tình cờ thấy được.

- Ibrahim thật dễ thương - Cuối cùng Tiên cũng lên tiếng - Anh ta thật

đáng phục...

Hai người lên cầu thang về phòng. July đang trong hành lang, tò mò

không hiểu vì sao Tino và Tiên đều tư lự.

Mãi đến mùa hè, lúc July, Coralia và cả Tino đều quay về nước, Tiên

vẫn chưa thể cho mình câu trả lời rõ ràng "Tino hay Ibrahim". Cô chỉ nhét
vào khe cửa phòng Tino tấm thiệp tạm biệt và chúc anh được may mắn.
Tựu trường năm sau, khi anh trở lại ký túc xá, cô đã về Việt Nam rồi.

Kỷ túc xá vắng lặng, mùa hè chỉ còn những sinh viên nước ngoài hệ

Cao học. Tiên làm luận văn và nóng lòng trở về nước. Ngày cô ra phi
trường, Ibrahim chỉ đưa được đến cổng ký túc xá. Anh phải đi làm, một
chân hái táo ở nông trại nào đó. Anh lặp lại "Em sẽ là một người vợ tuyệt
vời. Phúc cho ai được cưới em!", Tiên không cúi mặt ngượng ngùng nữa.
Cô dịu dàng nhìn vào mắt Ibrahim "Anh rất dễ thương!". Xe chạy rồi, Tiên
còn trông thấy anh nói với theo "Tạm biệt Nàng Tiên của tôi!". Chẳng hiểu
sao Tiên chợt nhớ Tino lạ lùng "Sao mình chưa bao giờ khen, anh ta cũng
rất dễ thương?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.