BỒ CÂU CHUNG MÁI VÒM - Trang 66

- Tôi quốc tịch Pháp, nhưng ba mẹ tôi người Việt!

Hà thấy rõ nét mặt vui mừng của anh sinh viên. Anh ta gần như đã nhảy

lên vì không thất vọng. Trông anh thành thật đến tội nghiệp.

- Chúng ta nói chuyện với nhau bằng tiếng Việt nhé! - Vừa đề nghị anh

liền thực hiện ngay - Anh thèm nói tiếng mẹ đẻ quá!

Hà vẫn dùng tiếng Pháp, đối với nó đây mới là tiếng mẹ đẻ, nó cho anh

sinh viên biết mình sinh ra ở đây nên không có khả năng trao đổi với anh
bằng tiếng Việt nhưng nếu anh muốn nó sẽ giới thiệu... bà nội nó cho anh.

- Được! Nhà gần đây không? - Vẫn nói tiếng Việt với Hà, anh sinh viên

hồ hởi - Anh tên Hải. Em tên gì? Có tên Việt không?

Hà dẫn Hải về giao phó cho bà nội. Hai người nhớ tiếng Việt cùng nhau

nói không hết chuyện. Mẹ Hà đi làm phụ bếp ở nhà hàng về đem theo mấy
món đồ xào ế bà chủ cho. Anh Hải được mời ở lại ăn cơm. Anh ăn cật lực
làm Hà nấu thêm cơm cho ba nó khuya đi làm ca về. Bà nội hài lòng nghe
anh kể từ tám tháng nay chỉ lo học bù đầu làm luận án thạc sĩ nên không có
thời giờ để giao tiếp với ai. Thèm món ăn Việt Nam, nhớ tiếng Việt và
muốn tìm Việt kiều làm quen nhưng chưa có dịp. Đến mười giờ, ba Hà đi
làm nhà Hải vẫn chưa chịu từ giã. Mới nhìn qua mà ba Hà có cảm tình với
anh sinh viên cao học ngay. Ba nói có một đề nghị làm Hà rụng rời:

- Ngay ngày mai cháu đến dạy tiếng Việt cho con nhỏ này. Cháu vừa

biết tiếng Pháp vừa rành tiếng Việt dạy nó sẽ dễ. Sẵn ký túc xá hè đóng cửa
để sữa chữa cháu cứ đến nhà bác ở, khỏi thuê chỗ khác làm gì mắc công!

o O o Buổi học đầu tiên làm Hà lo sợ. Không phải nó ngán ông thầy từ

trên trời rơi xuống mà sợ ba nó làm to chuyện nếu nó học không tốt.

- Em phải chịu khó nói tiếng Việt - Anh Hải mào đầu - Anh biết em hiểu

hết nhưng ngại nói vì sợ sai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.