BỒ CÂU KHÔNG ĐƯA THƯ - Trang 11

Trong khi Thục thở phào thì Cúc Hương bĩu môi thất vọng:

- Tưởng gì! Đồ dùng dạy học của mày đó hả?

Xuyến nheo mắt:

- Sao? Không được hả?

Cúc Hương lộ vẻ bất bình:

- Như vậy là mày "thưởng" chứ đâu có "phạt" hắn!

- Mày không biết gì hết! - Giọng Xuyến ranh mãnh - Đối với những đứa

tham ăn như mày và con Thục thì đây là cây kẹo, còn đối với tên tiểu tử đó,

đây lại là... viên thuốc chuột bọc đường!

Nói xong, Xuyến lẹ làng rút cuốn tập trong cặp ra, kê tờ giấy lên và bắt

đầu viết thư phúc đáp. Cúc Hương và Thục ngồi chầu rìa hai bên, chụm đầu

dòm.

Nhưng Xuyến vừa hí hoáy bốn chữ "Phong Khê hiền đệ", Cúc Hương đã

bĩu môi:

- Văn chương kiếm hiệp ba xu! Sặc mùi phim Hồng Kông!

Xuyến tự ái:

- Chứ theo mày, phải gọi hắn như thế nào?

- Cứ viết là "Gửi bé Phong Khê"!

- Hay lắm! - Xuyến gật gù khen - Không ngờ thỉnh thoảng mày cũng nói

được một câu thông minh!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.