BỒ CÂU KHÔNG ĐƯA THƯ - Trang 114

Cúc Hương còn nhăn nhó nói thêm:

- Nhà nhỏ Trang có con chó dữ thấy mồ! Tao nấp trước hàng rào nhà nó,

suýt bị "cẩu xực" què giò!

- Thôi đừng có làm bộ rên rỉ nữa! - Xuyến cười tủm tỉm - Suýt bị chứ đâu

đã bị mà mày nhăn nhó ghê thế!

Cúc Hương lườm Xuyến:

- Bữa nay thì "suýt" nhưng mai mốt "dọ thám" thêm vài lần nữa, chắc tao

phải "khiêu vũ giữa bầy sói" quá! Đằng nào cũng không thoát, tao "trăn trối"

trước là vừa!

Bộ tịch và lời lẽ thiểu não của Cúc Hương khiến Xuyến và Thục không

nhịn được phải phì cười.

- Tao sắp chết mà tụi mày lại cười! - Cúc Hương buồn bã trách.

- Thôi, đừng diễn tuồng nữa! - Xuyến đập tay lên vai Cúc Hương - Tao sẽ

không kêu mày theo dõi nhỏ Trang nữa đâu!

Nghe Xuyến nói vậy, Thục liền vọt miệng:

- Còn nhỏ Thảo thì sao? Tao có phải theo nó nữa không?

Xuyến nhún vai:

- Khỏi luôn!

Rồi Xuyến lên giọng, phán như một quan tòa:

- Kể từ giờ phút này, nhỏ Trang và nhỏ Thảo được tự do!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.