BỐ GIÀ TRỞ LẠI - Trang 256

Chương 12

Những cái chết của Toni Molinary và Frank Falcone- đến trong lúc họ

đặt chân lên ngưỡng cửa của cái từng được nhìn như là một nền hòa bình
lâu dài- đã truyền đi những làn sóng sốc xuyên suốt thế giới ngầm của cả
nước. Đứng bên ngoài, thì bất kỳ ai có lẽ cũng giả định rằng cú rớt máy bay
là một tai nạn: bão tố mạnh, những túi không khí do hiệu ứng mặt hồ (lake-
effect air pockets) và thế là xong, vụ việc được xếp lại. Sự biến mất vẫn
chưa được giải mã của Gerald O’Malley, người sống sót duy nhất từ tai nạn
đó làm nổi lên những nghi ngờ, như những lời nói lộn xộn của anh ta truyền
về tháp kiểm tra không lưu ở Cleveland đã gây nên, trong đó anh ta rõ ràng
đã tự hỏi không biết máy bay có bị phá hoại hay không. Mặc dầu điều này,
giọng của anh vẫn còn điềm tĩnh cho đến ngay trước cú va chạm, khi anh ta
hét lên,” Sotto fottuto, ” mà báo cáo của Cơ quan Quản lí Hàng không Liên
bang dịch ra là “ Tôi toi đời rồi!.” Những người điều tra không tìm thấy
bằng chứng cụ thể nào của phá hoại Họ gán câu khẳng định của viên phi
công vào sự thiếu kinh nghiệm của anh ta. Họ cho cú rớt máy bay là một tai
nạn. Do lầm lẫn của phi công.

Xét theo bất kỳ thước đo nào thì sự kiện tang lễ cuối cùng mà bốn người

vừa chết kia cùng tham dự, là đám ma của Vito Corleone, cũng chỉ là một
trùng hợp ngẫu nhiên thôi.Thế nhưng theo một niềm tin huyền bí của
Mafia, mà những nguồn gốc được xác chứng ở Sicily từ thế kỉ mười chín
cho đến nay, thì mọi hành vi của con người- dầu nhân từ độ lượng hay độc
ác dữ dằn, có chủ tâm hay ngẫu nhiên, dầu phát sinh từ thói hung hăng hiếu
chiến hay từ bản năng tự vệ để sinh tồn, từ đam mê mù quáng hay từ lí trí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.