BỐ GIÀ TRỞ LẠI - Trang 724

“ Ờ, phải đấy, trông bạn có vẻ như hoặc là bạn bị lạc thần hoặc nếu

không phải thế thì bạn đang có cái gì lạ lạ... ở trong quần bệ hạ vậy ! Sốt
nhiệt đới chăng? Giống như trong rừng rậm. Này, người đâu? “ lão hét lên.”
Anh bạn Ái nị của ta đây có lẽ cần một khăn lau. Đem đến mau!”

“ Tôi chỉ cần cà-phê thôi,” Hagen nói, uống hai hơi dài làm vơi hẳn cốc

cà-phê.

“ Chỉ có ai mang theo thiết bị nghe lén vào đây mới đổ mồ hôi như anh

thôi.”

“ Thật thế sao?”

Russo gật đầu.

Hagen giơ cả hai tay lên trời.” Khám tôi đi,” anh nói.” Tôi chẳng phiền

gì đâu.”

Russo cũng chẳng khách khí gì- không quá tự tôn cũng không quá thủ

lễ- để làm chuyện đó.Lão tự tay lục soát anh.Tất nhiên là không có. Vì
Hagen cần gì phải thế.Russo lại ra hiệu cho Hagen ngồi xuống. Hagen dừng
lại, đợi Russo cùng ngồi.

“ Một vài vấn đề nhỏ à?” Russo ngồi vào đàng sau bàn giấy của mình.”

Như cái gì, chẳng hạn”

Từ cái ban-công nhỏ ở tầng ba của một thư viện được bịt kín bằng ván ở

trung tâm thành phố Cienfuegos, Carmine Marino nạp đạn vào khẩu tiểu
liên Liên sô mà chàng ta đã được huấn luyện sử dụng thành thạo và chờ
đoàn xe của nhà lãnh tụ tiến đến con đường của mình. Chàng ta đã lạc mất
hai người Cuba theo mình trong cái đêm họ đổ bộ. Tiếng Tây ban Nha duy
nhất mà chàng ta nói là tiếng Ý trại ra.nhưng chàng ta đã xoay xở để tìm
đường đi qua hai trăm dặm của một xứ sở sống dưới chế độ độc tài để đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.