BỔ THIÊN KÝ - Trang 1318

Vinh Tuệ Khanh trầm ngâm mở ra quyển sách trên tay, ở trong tay cô,

quyển đại cương kia vậy mà lại hiện ra thêm nhiều nội dung hơn.

Vinh Tuệ Khanh bực mình không muốn xem mấy đoạn vừa hành hạ

thân xác vừa bạo X, trực tiếp lật đến trang cuối, lại nhìn thấy tác giả vô
lương kia dương dương đắc ý viết ở cuối sách một đoạn văn như sau:
“Nhân vật chính hỏi: Vai phụ có người vu cáo ta, ức hiếp ta, sỉ nhục ta, cười
chê ta, khinh thường ta, luôn luôn làm khổ ta, ta làm thế nào đây?

Tác giả đáp: Đành phải nhẫn nhịn nàng ta mọi nơi, nhường nàng ta,

tùy theo nàng ta, tránh nàng ta, chịu đựng nàng ta, tôn kính nàng ta, đừng
để ý đến nàng ta mà đợi đến kết truyện, cô nhìn lại nàng ta đi.”

Ha! Phì!

Là có thể nhẫn nhịn thì chuyện gì còn không chịu đựng được hay sao?

Cũng kết truyện rồi, ai còn mẹ nó mà nhìn nàng ta làm gì?! Đây không

phải là phép thắng lợi tinh thần AQ* hay sao?

* Phép thắng lợi tinh thần AQ có nguồn gốc từ “AQ chính truyện” của

Lỗ Tấn. Tinh thần AQ nói đơn giản là tự an ủi mình, là các loại biểu hiện
như tự giễu, tự hiểu, tự mình say sưa. Nói tóm lại là không dám nhìn nhận
hiện thực, mà tự an ủi mình hoặc là lập tức quên đi, coi đó là thắng lợi về
mặt tinh thần.

Nam phụ phản diện, nữ phụ phản diện điên cuồng ngang ngược cả

truyện, nam phụ chính diện, nữ phụ chính diện bị đè chèn ép cả truyện,
nam nữ chính hiểu lầm cả truyện, sau đó kết truyện, hai người còn là có kết
cục “kiếp này không thể gặp được, kiếp sau bên nhau”!

Mẹ nó tác giả, cô hận nữ chính bao nhiêu mới viết ra thứ “truyện M”

hành xác bạt mạng tối tăm mù mịt phản xã hội như vậy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.