BỔ THIÊN KÝ - Trang 1562

thường hắn mặt mũi hiền lành, nhìn qua là biết tính tình không tồi, nhưng
bây giờ quả thực là tức giận lắm rồi, giọng nói cực kỳ bất thiện.

Tại sao hắn lại nói như vậy? Rõ ràng Huyễn Vân Thú là khác biệt với

những linh thú khác mà? Lẽ nào bọn họ cũng không biết?

Vinh Tuệ Khanh hơi nhíu mày, đôi mắt trong trẻo càng mở to, tựa như

tấm gương, phản chiếu bóng người lay động bên trong, sắc xanh biếc nơi
đáy mắt càng làm đôi mắt sáng ngời.

“Xin vị tiền bối Thanh Vân Tông này thứ lỗi. Ta cũng không sỉ nhục

Thanh Vân Tông, ngược lại, ta kính trọng có thừa với Thanh Vân Tông,
vạn dặm xa xôi5mà đến chính là vì tham gia khảo hạch nhập môn vào
Thanh Vân Tông, trở thành đệ tử Thanh Vân Tông.” Vinh Tuệ Khanh muốn
vào Thanh Vân Tông, tất nhiên không muốn đại tu sĩ Thanh Vân Tông hiểu
lầm về mình.

Vẻ mặt tu sĩ mập mạp kia dịu đi một chút, hắn lạnh nhạt gật đầu nói:

“Nói còn hay hơn hát, nhưng Thanh Vân Tông bọn ta thu đồ đệ, điều chú ý
hàng đầu là phẩm hạnh. Cho dù tư chất của ngươi tốt, phẩm hạnh không
tốt, chúng ta cũng sẽ không thu nhận làm môn hạ.” Ngụ ý chính là tỏ vẻ
nghi ngờ về phẩm hạnh của Vinh Tuệ Khanh.

Vinh Tuệ Khanh biết nếu không lấy ra vài thứ thực chất thì e rằng là

phải4xong với trên dưới Thanh Vân Tông rồi. Đến lúc đó đừng nói muốn
trở thành môn hạ, cho dù là an toàn tính mạng cũng không chắc được. Bị
Thanh Vân Tông truy sát coi như là việc nhỏ mà thôi...

“Tiền bối hiểu lầm ta, ta có thể hiểu, thế nhưng xin tiền bối hãy nghe

xong lời của ta đã.”

Vinh Tuệ Khanh âm thầm rót vào linh lực, làm cho Huyễn Vân Thú

tỉnh lại, sau đó chỉ vào nó mà nói với tu sĩ Thanh Vân Tông: “Huyễn Vân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.