BỔ THIÊN KÝ - Trang 1798

Trên bầu trời kinh thành nước Đại Sở có trận pháp cấm chế, tu sĩ

không thể phi hành. Tuy Vinh Tuệ Khanh không bị hạn chế bởi trận pháp
này, nhưng cô vẫn không muốn thể hiện đặc quyền của mình quá lộ liễu
trước mặt bao nhiêu người.

Nhóm Đinh Mậu có hơn hai trăm tu sĩ, một nhóm người đông nghịt

cùng bay qua, lừng lẫy tráng lệ.

Nhóm nhỏ của Vinh Tuệ Khanh đến nơi đặt chân trên Long Hổ Sơn

trước.

Vì yêu thú tấn công Long Hổ Môn hết lần này đến lần khác, Long Hổ

Môn đã khởi động đại trận hộ sơn, ẩn giấu toàn bộ tông môn đề phòng.

“Bốn người chúng ta phải phối hợp hành động, cùng tiến cùng lùi,

không được đi riêng lẻ.” Một tu sĩ tuổi lớn hơn một chút nói, lại nhìn sang
Vinh Tuệ Khanh: “Chỉ có Vinh đạo hữu của Thanh Vân Tông là nữ tu, mọi
người phải quan tâm đến cô ấy nhiều một chút.”

Vinh Tuệ Khanh ngạc nhiên, vội nói: “Mọi người không cần đặc biệt

quan tâm ta. Ta có thể tự mình đánh.” Nói rồi liền triệu hoán Nhật Nguyệt
Song Câu sáng loáng của mình.

Hai nam tu sĩ còn lại nhìn nhau, không dám nhìn vào khuôn mặt Vinh

Tuệ Khanh, đồng thời đáp: “Tóm lại mọi người đều phải cẩn thận. Nghe
nói lần này có rất nhiều yêu thú, còn có cả yêu tu trợ giúp...”

Lời còn chưa dứt, trước mắt bốn người đất trời xoay chuyển, trời nhất

thời biến thành tối đen, mặt đất dưới chân giống như con quay bắt đầu xoay
tròn. Cảnh vật xung quanh nhanh chóng biến ảo, càng lúc càng chuyển
động nhanh dần trước mặt bọn họ, cuối cùng trong mắt chỉ còn lại hình ảnh
lờ mờ nối tiếp nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.