BỔ THIÊN KÝ - Trang 248

bắt đầu cởi cành liễu buộc trên đùi Vinh Tuệ Khanh ra, cẩn thận ẩn nặn lên
vết thương rồi gật đầu nói: “Rất tốt. Vết thương được xử lý rất kịp thời,
không có trở ngại gì cả. Ở đây ta có mang theo chút cao dán, cô nương cầm
lấy hơ nóng qua lửa rồi đắp lên chỗ xương bị gãy là được. Nhớ mỗi ngày
phải đổi cao một lần, sau bảy bảy bốn mươi chín ngày là có thể đi lại bình
thường như trước!” Vinh Tuệ Khanh mừng rỡ vô cùng, rối rít cảm ơn sau
đó ôm Tiểu Hoa tới năn nỉ với đại phu: “Đại phu, xin ông xem giúp chân
nó với...”

Sắc mặt đại phu có chút khó coi, chẳng qua nghĩ đến đống bạc được

trả đành phải đưa tay ấn nắn cái chân đau của Tiểu Hoa, mặt mày cau có:
“Nếu như cô nương bằng lòng thì dùng cao dán kia đắp lên cho con chuột
này. Mười ngày là khỏi!” Dứt câu mặt mũi tái mét đi ra khỏi phòng.

Đại Ngưu và Bách Hủy cũng đi theo tiễn đường.

Xuyên qua song cửa mở hé, Vinh Tuệ Khanh có thể nghe thấy lão đại

phu kia thở hổn hển quát: “Ta là đại phu, chuyên chữa bệnh cho người!
Không phải thú y! Ta không xem bệnh cho động vật! Sau này mà xảy ra
chuyện này nữa thì đừng tìm ta! Thật là nực cười!” Dường như ông ta có vẻ
rất tức giận.

Vinh Tuệ Khanh kinh ngạc ôm Tiểu Hoa. Lần đầu tiên cô phát hiện ra

đại phu cũng chia thành đủ loại cơ đấy. Đại phu bắt bệnh cho người lại đi
coi thường đại phu khám bệnh cho động vật! Thật là ở đâu có người, ở đó
có giang hồ, có phân chia cấp bậc...

Tiểu Hoa nằm trong lòng Vinh Tuệ Khanh chợt thò đầu ra, nó vươn

cái móng bé xíu vỗ vỗ lên cánh tay của cô, đôi mắt đen long lanh chăm chú
nhìn Tuệ Khanh như thể muốn an ủi vậy.

La Thần từ bên ngoài tiến vào, trông thấy cảnh một người một chuột

bốn mắt nhìn nhau không khỏi giật giật khóe mắt. Y chắp tay sau lưng dặn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.