BỔ THIÊN KÝ - Trang 2659

Bây giờ, Liễu Duyên là tu sĩ có tu vi cao thâm nhất của Phật tông, tuy

nhiên hắn không thích người khác gọi hắn4là “Phật Tổ”, chỉ cho phép gọi
hắn là Tông chủ. Chỉ có Doanh Xung ngang hàng với hắn mới có thể gọi
thẳng tên.

Doanh Xung rất bình tĩnh thả một quân cờ, cắt đứt phần lớn đường đi

của đối thủ.

“Đi thì đi thôi. Mấy trăm năm trước không phải cũng từng xuất hiện

một vị Luyện Đan Sư tới thần điện Quang Minh sao? Sau đó kết quả thế
nào, không ai rõ ràng hơn chúng ta.” Doanh Xung nói rất thẳng thắn.

Liễu Duyên cười nói: “Nhưng lần này lại khác. Ta nghe nói Vinh Tuệ

Khanh này đã Kết Đan. Trong Ngũ Châu Đại Lục mấy vạn năm qua, ngươi
đã từng nhìn thấy Luyện Đan Sư nào có tu vi Kết Đan chưa?”

Doanh Xung hơi sửng sốt, bàn tay lại thả một quân cờ xuống: “Kết

Đan thì thế nào? Nếu như nàng không chịu làm đạo9lữ của ta, vậy không
thể tha cho nàng được.”

“Chậc chậc, thật là quá đáng tiếc, không có cách nào khác sao? Ngươi

luôn có thủ đoạn tốt với nữ tu, lần này đối phó với nữ tu nhỏ bé còn trẻ tuổi
như vậy, chắc không thành vấn đề chứ?” Liễu Duyên hình như thấy đáng
tiếc, lại lấy hai viên đan dược mà Vinh Tuệ Khanh luyện cho hắn ra ngắm
nhìn: “Hai viên đan dược này thật sự không tồi, nếu cứ như vậy mà tiêu
diệt nàng, thật lãng phí.”

Doanh Xung tập trung nhìn không nói gì. Qua một lúc lâu, ông ta bóp

nát quân cờ trắng trong tay: “Nếu không thể làm việc cho ta, thì không thể
giữ lại... Ngươi đã quên thượng tiên nói gì rồi sao?”

Liễu Duyên nghiêm túc, nói với ẩn ý sâu xa: “Ta đương nhiên không

quên. Thật ra, Luyện Đan Sư thất phẩm đối với đám tu sĩ kia mà nói đã là
tu vi rất giỏi, nhưng với ngươi và ta có tính là gì chứ? Cứ một trăm năm,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.