BỔ THIÊN KÝ - Trang 2662

Hình ảnh lúc soát hồn trong trí nhớ của tên sứ giả kia khiến tim Doanh

Xung đập thình thịch, muốn dừng cũng không được. Ông ta đã từng gặp
Vinh Tuệ Khanh một lần, khi đó chỉ cảm thấy cô đẹp đến mức kỳ lạ, nhưng
tuyệt đối không có ý tưởng gì khác. Sau đó, ông ta muốn nhận cô làm đạo
lữ, chủ yếu nhất vẫn là coi trọng bản lĩnh luyện đan của cô.

Liễu Duyên nói có cái đúng, cũng có cái không đúng. Hắn có thể

không để ý tới bản lĩnh luyện đan của Vinh Tuệ Khanh, hắn không thiếu
linh dược Tiên giới để bồi bổ.

Nhưng Doanh Xung không thể, thậm chí toàn bộ Đạo môn cũng

không thể.

Với Đạo môn, luyện đan thật ra là cốt lõi sống chết tồn vong của Đạo

môn. Những công pháp bọn họ tu hành đều có liên quan đến đan dược, cần
không ngừng ăn đan dược để giúp tu vi tăng lên.

Còn Liễu Duyên là Phật tông, Phật tông tu hành không cần dựa vào

vật bên ngoài nhiều, cho nên đan dược với bọn họ không phải là không có
hiệu quả, mà là họ không có nhu cầu lớn như Đạo môn.

Đạo môn chiếm gần hết số Luyện Đan Sư tốt nhất trong Ngũ Châu

Đại Lục. Nhưng bọn họ không nghĩ tới, có một Luyện Đan Sư lợi hại nhất
lại rơi vào tay Thanh Vân Tông – một tông môn cấp hai Pháp gia.

Về tình về lý, Doanh Xung đều không thể để cho Vinh Tuệ Khanh ở

lại Thanh Vân Tông mãi được. Cho nên ông ta nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng
quyết định ném ra con mồi kết làm đạo lữ song tu với mình, hy vọng Vinh
Tuệ Khanh ngoan ngoãn qua bên này.

Ông ta vẫn cho rằng Đạo môn cần Luyện Đan Sư như Vinh Tuệ

Khanh, mình đương nhiên cũng cần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.