BỔ THIÊN KÝ - Trang 2763

Chờ sương trắng tan đi, Vinh Tuệ Khanh nhìn thấy bóng dáng của

Thánh nữ Quản Khinh Sa đứng trên pho tượng ngọc thạch, mỉm cười cúi
đầu nhìn xuống cô.

“... Bốn phía giao thoa.” Vinh Tuệ Khanh yên lặng hồi lâu, hỏi:

“Thánh nữ, người có nghe thấy tiếng con nói không?”

Hình bóng của Quản Khinh Sa khẽ gật đầu, giọng nói nhu mì trong

mật thất vang lên: “Tuệ Khanh, con tới rồi à? Đang ở quán trọ Duyệt Lai
sao?”

Vinh Tuệ Khanh thở phào nhẹ nhõm, vội vàng kể hết từ đầu đến cuối

những chuyện xảy ra ở quán trọ Duyệt Lai.

Bởi vì cô và La Thần có dây dưa quá nhiều đến người phụ nữ áo đen

cầm liêm đao đó, có một số chuyện cô không muốn cho Thánh nữ biết, nên
chỉ nói ra những chuyện mình thấy buồn nhất.

Quản Khinh Sa nghe xong cảm thấy buồn cười, nháy mắt nhìn cô, trêu

chọc: “Con cứ chuẩn bị thật tốt cho cuộc thi luyện đan đi. Không cần quan
tâm đến chuyện song tu. Đợi đến lúc con vào được thần điện Quang Minh,
muốn loại đàn ông nào mà chả có?”

Vinh Tuệ Khanh suy nghĩ một lúc, cũng cảm thấy mình ghen hơi vô

lý, không khỏi bật cười một tiếng, gật đầu nói: “Con hiểu rồi. Đa tạ dì
Thánh nữ đã chỉ bảo.”

Quản Khinh Sa nghe thấy Vinh Tuệ Khanh gọi cô một tiếng “dì”, lại

nhớ đến người chị Quản Phượng Nữ của mình, nhớ đến cuộc đời khổ cực
của bà, dường như đều xuất phát từ đứa con gái này, khuôn mặt lại trở nên
nghiêm túc, thấp giọng mắng: “Tuệ Khanh, nếu con đã gọi ta một tiếng
‘dì’, vậy ta sẽ dùng thân phận trưởng bối để dạy bảo con. Rốt cuộc con đã
từng nghĩ tới trách nhiệm của mình khi là người Vinh gia hay chưa? Con là
hậu duệ của cả hai nhà Vinh gia và Quản gia, mặc dù tạm thời mai danh ẩn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.