BỔ THIÊN KÝ - Trang 415

Trong phố Hồ Lô, Mão Quang cũng đang thương lượng với Vinh Tuệ

Khanh: “Cháu nói cũng có lý, quẻ tượng đã hiện ra rõ ràng như vậy, chúng
ta không thể thiếu cảnh giác được. Ta đã gửi thư cầu viện cho một nơi cư
trú khác của yêu tu chúng ta, là Thanh Khâu. Họ đã hồi âm lại rồi, nói rằng
sẽ nhanh phái đặc sứ qua đây xem xét.”

Vinh Tuệ Khanh nhíu mày nói: “Chỉ xem xét thì không được, lẽ ra họ

nên phái nhiều nhân thủ một chút mới đúng.”

Mão Quang cười an ủi Vinh Tuệ Khanh, nói: “Đợi họ xem rõ ràng tính

nghiêm trọng của sự việc, lại phái người qua cũng rất tiện.”

Vinh Tuệ Khanh không hiểu nói: “Thúc không phải nói là ở Thanh

Khâu sao? Nơi đó hình như cách đây mười vạn tám ngàn dặm đi?”

Thanh Khâu vốn là một nước ở cuối phía Bắc của Đông Đại Lục, một

quả hồ lô sinh ra từ linh căn hồ lô rơi xuống đó, cũng được dựng thành nới
trú ngụ của yêu tu. Nơi đó lớn hơn phố Hồ Lô, cho nên được gọi là thành
Hồ Lô.

Mão Quang suy nghĩ, rồi hàm súc nói: “Ba nơi trú ẩn lớn của yêu tu

tại Nhân giới đều đã xây dựng trên linh căn Hồ Lô, tự nhiên sẽ có nơi thông
nhau, ta liên hệ cũng rất thuận tiện.”

Vinh Tuệ Khanh chớp chớp mắt nghĩ đi nghĩ lại về lời nói của Mão

Quang, rồi mới đột nhiên tỉnh ngộ, nói: “Lẽ nào mọi người có thứ giống
như trận Truyền Tống hay sao ạ?”

Mão Quang cười nhìn Vinh Tuệ Khanh, nháy mắt trái trêu cô, không

thừa nhận mà cũng không phủ nhận.

Vinh Tuệ Khanh liền thông suốt. Yêu tu tất nhiên cũng có quy định

cấm, bọn họ không thể nói cho người ngoài biết về bí mật của nơi yêu tu
trú ngụ được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.