BỔ THIÊN KÝ - Trang 741

Mặc dù Chu Hào Thiện luyện đan thành ngốc nhưng không phải là

người không hiểu đạo lí đối nhân xử thế. Một tay ông chắp sau lưng, một
tay vuốt râu, vẻ mặt đau khổ nói: “Để nó vào đi.” Ngẫm lại vẫn chưa cam
tâm, vươn tay với đan đồng: “Lúc nãy nó hối lộ ngươi bao nhiêu linh
thạch? Lấy ra đây, ta bảy ngươi ba, bằng không ta nói cho La Thần ngươi
lấy tiền hối lộ của cháu y...”

Lão già chết tiệt! Một chân bước vào quan tài rồi còn hám tiền! Ta

xem ông tích góp nhiều linh thạch như vậy có tác dụng gì? Hôm nay không
dùng, ngày sau vô quan tài dùng...

Đan đồng kia tức giận, lại không dám cãi lời, không thể làm gì khác

ngoài việc vừa hùng hùng hổ hổ trong bụng, vừa móc ra phân nửa linh
thạch Vinh Tuệ Khanh vừa hối lộ cho hắn, tổng cộng năm mươi khối, đưa
đến trước mặt Chu Hào Thiện: “Chính là bao nhiêu đây.”

Chu Hào Thiện nhìn nhìn, chộp lấy hết: “Chắc chắn ngươi giấu đi một

nửa rồi. Vậy ta sẽ không khách sáo, tịch thu toàn bộ.”

Toàn thân đan đồng rung lên, thật sự là tức giận mà không dám nói,

chỉ đành chán nản đi kêu Vinh Tuệ Khanh vào, nói với Chu Hào Thiện:
“Chu đan sư, đây là Vinh cô nương.”

Chu Hào Thiện khoát tay, ý bảo đan đồng đi ra ngoài, bản thân đứng ở

đó, ngửa đầu nhìn Vinh Tuệ Khanh, vuốt vuốt râu dài, giọng lè nhè hỏi:
“Ngươi đến tìm ta có chuyện gì? Có chuyện thì nói nhanh, ta rất bận rộn.”
Nói xong ngửa đầu nhìn trời, thuận tay móc móc lỗ tai.

Vinh Tuệ Khanh nhìn Luyện Đan Sư lợi hại nhất Long Hổ Môn trước

mặt, thế mà lại thấp hơn mình cả một cái đầu, tóc dài râu dài, bụng thật to,
lại mặc một thân xiêm y màu sắc rực rỡ, cô cố hết sức nhịn cười, hỏi: “Xin
hỏi Chu đan sư có thể luyện đan dược xóa được sẹo không ạ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.