BỔ THIÊN KÝ - Trang 955

Trong vô thức, khoe môi La Thần lướt qua một tia ý cười, gương mặt

cũng nghiêm lại, nhỏ giọng nói: “Có người đến.”

Vinh Tuệ Khanh thò đầu ra từ sau lưng La Thần.

Khẳng Khẳng cũng thò đầu ra theo từ sau lưng Vinh Tuệ Khanh.

Hai cái đầu cùng nhìn chằm chằm cửa lớn.

“Có đâu ạ… Có ai đến đâu.”

Nhưng nghĩ tới tu vi của La Thần cao hơn mình hai cấp, nên thứ mà

người ta nghe thấy, chắc chắn sẽ nhiều hơn mình nghe thấy. Vinh Tuệ
Khanh cười ngượng ngập một tiếng: “Có nên đi trốn không ạ?”

“Không cần. Nhóc ngồi yên ở đó, đừng động đậy.” La Thần dặn dò,

rồi tự mình ngồi thẳng người5lên, đợi người bên ngoài bước vào.

Theo tính cách của y ngày trước, thì đã sớm hành động trước để chiếm

ưu thế rồi. Lúc chạy thoát thân, bất cứ sự do dự và yếu đuối nào đều có thể
đe dọa đến tính mạng của chính mình.

Nhưng Vinh Tuệ Khanh rõ ràng vẫn chưa tới lúc sát phạt quyết đoán.

La Thần thấy, y nên bắt đầu rèn luyện Vinh Tuệ Khanh từ bây giờ.

Dù là người hay yêu mà sau này họ gặp, đều có thể là viên đá mài của

La Thần dùng để mài giũa Vinh Tuệ Khanh.

Cửa lớn của miếu thổ địa bị đẩy ra kêu kẽo kẹt một tiếng, một giọng

nữ nhẹ nhàng lễ phép cất lên: “Xin hỏi có ai ở4đây không ạ? Chúng tôi là
đệ tử của Vạn Càn Quán và Hoàng Vận Tự, trên đường đi qua đây, muốn
xin ta túc nhờ một đêm.”

Là giọng nói của La Xảo Tư!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.