BỔ THIÊN KÝ - Trang 968

Nếu không phải vì không thể cử động, Vinh Tuệ Khanh đã sớm cười

đến lăn xuống khỏi bàn.

Đây không phải tiêu biểu cho câu “Biết là vậy, nhưng không biết vì

sao lại vậy” đó sao?!

...

Đại Ngưu dẫn theo Bách Hủy chạy phía trước, La Xảo Tư chạy theo

sau lại có chút không tình nguyện.

Đại Ngưu quay đầu nhắc nhở nàng ta: “La Thần giết người không

chớp mắt, ngươi đừng suy nghĩ linh tinh.”

La Xảo Tư khinh bỉ liếc hắn một cái, nhưng không phản bác, chỉ đắn

đo hồi lâu mới nói: “Người đắc tội bọn họ là Viên Thông, là Hoàng Vận
Tự, còn có Ngụy Nam Tâm, đâu phải là chúng ta? Vì sao chúng ta phải
chạy cơ chứ?”

Đại Ngưu mỉm cười: “Ngươi không thể nói như vậy, ngươi biết có một

số người vốn không phân rõ trắng đen trái phải. Chúng ta từ đầu đã cùng
đường với Viên Thông đại sư, cũng thu được không ít lợi ích, không thể chỉ
đi theo người ta hưởng phúc lại không cùng người ta gánh họa chứ? Chưa
kể, yêu thú mà chúng ta săn được vẫn còn ở trong túi càn khôn của Viên
Thông đại sư kia.”

Những câu phía trước còn trượng nghĩa vô cùng, La Xảo Tư cứ ngỡ

rằng mình đã nhìn lầm. Cho đến khi nghe được câu cuối cùng, La Xảo Tư
mới tin rằng mình từ đầu đến cuối đều chưa từng nhìn lầm con người Tăng
Đại Ngưu này.

Chỉ có Bách Hủy là đứa ngốc.

La Xảo Tư nhìn Bách Hủy một cái thương hại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.